Híc, cô thực không cố ý làm hỏng chuyện tốt của người ta. Cô chỉ không cẩn thận run tay một chút thôi mà.
Tô Yên Vận mắt thấy khó khăn lắm mới gợi lên dục vọng Vương gia, ai ngờ đột nhiên lại bị nô tỳ chết tiệt kia phá hỏng. Nàng phẫn hận hung hăng trừng mắt nhìn tiện tỳ đó, không thể không khoác lại xiêm y vốn đã bị cởi ra gần hết.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, thực xin lỗi.” Mạc Vi Miên cúi đầu, liều mạng cầu xin.
Hu hu, mất mặt quá, ai tới đem cô mang đi với.
Viêm Dạ bỗng nhiên cả người chấn động, lam mâu băng lãnh chợt hiện lên tia sang khác thường.
Tô Yên Vận giật mình theo dõi sắc mặt của hắn. Nàng không nhìn lầm chứ? Vừa rồi, có phải Vương gia đã nở nụ cười?
Trực giác nói cho nàng rằng sự biến hóa của Vương gia là bởi vì con nha đầu kia.
Tô Yên Vận hồ nghi nhìn chằm chằm vào Mạc Vi Miên, nàng lại cảm thấy loại nữ nhân xấu xí này sao có thể khiến Vương gia có hứng thú?
Mặc kệ Vương gia đối nàng ta có gì đó hứng thú hay không, chỉ là Vương gia không thèm nhìn nàng mà nhìn chằm chằm xấu nữ kia khiến cho trong lòng nàng thật không thoải mái chút nào.
“Tiện tỳ, không hiểu quy củ gì cả. Còn không mau thu dọn rồi cút ra ngoài.” Tô Yên Vận nổi giận quát Mạc Vi Miên.
Viêm Dạ có chút giận, cau mày, tựa hồ đối với lời nói của Tô Yên Vận có chút khó nghe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-that-dac-biet-sung-ty-dua-gion-vuong-gia/2306181/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.