Bọn hạ nhân nhìn một màn quỷ dị trước mắt đều ngây ngốc không có phản ứng.
Tô Yên Vận trừng mắt nhìn nàng, chán ghét nhăn lại mi.
Còn Viêm Dạ diện vô biểu tình tiếp tục dùng bữa, bên cạnh còn thừa ra một đôi đũa chính là hắn cố ý sai người chuẩn bị cho nàng dùng.
Mạc Vi Miên vừa ăn đầu óc vừa trộm nghĩ, dù sao mình cũng phải ở lại đây một năm, cái gì bán mình, cái gì mười năm, nàng cũng đâu cần phải lo lắng.
Nói lầm bầm, chờ nàng ra khỏi phá vương phủ này, thì tự do rồi, lo gì chứ.
Viêm Dạ như vô tình tà liếc Mạc Vi Miên, nhếch môi không để lại vết tích mỉm cười.
Trong lòng nàng đang toan tình cái gì hắn đều biết rất rõ, nếu cứ để nàng dễ dàng chạy khỏi lòng bàn tay của mình thì hắn không còn gọi là Viêm Dạ.
“Vương gia, ta hình như là thiếp thân nha hoàn của ngài?”
Mạc Vi Miên ăn, đột nhiên giơ lên khuôn mặt hướng hắn hắc hắc nở nụ cười.
“hình như?”
Viêm Dạ bên môi gợi lên nụ cười khẽ, nhàn nhạt quét mắt nhìn nàng.
“Ta nếu đã là thiếp thân nha hoàn của ngài, cùng người khác tự nhiên là bất đồng, ngoại trừ hầu hạ ngài ra, ta sẽ không cần phải làm gì nữa có phải không?”
Tiện nghi bị hắn chiếm, thế nào cũng phải đòi lại một ít công bằng ah.
Nàng không muốn tiếp tục chạy trốn nữa, mệt chết người.
Ách, tốt nhất là ngoại trừ hắn ra nàng chính là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-that-dac-biet-sung-ty-dua-gion-vuong-gia/2306172/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.