Thịnh Ngật mặt đen thui, người này đúng là diễn quá lố.
Tống Hoài Minh cười ha hả nói: "Túc đạo diễn, nếu Hạ Noãn không muốn, chỗ tôi vừa lúc có người đây, không bằng......"
"Không cần không cần." Túc Phương quyết đoán cự tuyệt, hắn không phải thật sự không có ai để chọn, chỉ là cái tốt nhất đang ở trước mặt hắn, làm một tên "nhan khống đỉnh cấp" như hắn không muốn tìm người khác mà thôi.
Tống Hoài Minh sắc mặt trầm xuống, cắn răng bình tĩnh lại, trong đôi mắt càng âm u, lại như vậy nữa rồi!
Lần nào cũng đều nhặt cái Thịnh Ngật không cần!
Phẫn hận dâng lên như lửa đốt trong lòng ngực hắn.
Mà Thịnh Ngật nằm trên giường bệnh thực bình tĩnh nhìn hắn diễn trò: "Cô ấy không muốn, tôi cũng không có cách nào."
Túc Phương không muốn bỏ cuộc, tiến đến trước mặt Hạ Noãn liếm môi nói: "Thực ra cái này dễ ăn lắm, chỉ quay mấy chuyện sinh hoạt trong đời sống thôi, cứ sinh hoạt như hằng ngày là được. Còn nữa, chương trình này kinh phí đầu tư cao nha, đến lúc đó tôi sẽ bàn với bên tài chính một chút, trả thù lao cho cô nhiều một chút, 500 vạn thấy thế nào? Mức này ngay cả minh tinh loại hai cũng chưa chắc nhận được đâu nha! Suy xét một chút đi cô bé"
Hạ Noãn mím môi cười, trong mắt Túc Phương giống như vạn vì sao, một lần nữa lắc đầu, giọng nói vô cùng quyết đoán: "Cảm ơn ý tốt của Túc đạo diễn, nhưng tôi cũng không quá thiếu tiền, xin lỗi."
Túc Phương thở dài một tiếng, uể oải ngồi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-vi-hon-the-cua-vai-ac/725438/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.