Mẹ Thịnh chùi nước mắt, liền thấy Hạ Noãn hốc mắt cũng hồng hồng, tức khắc đau lòng: "Ủy khuất con......"
Hạ Noãn nở một nụ cười ngọt ngào lắc lắc đầu, đôi mắt trên khuôn mặt nhỏ hồng hồng, miệng nhỏ cũng hồng hồng, chọc người trìu mến: " Dì, dì ăn điểm tâm nào, để con đi mua"
Mẹ Thịnh vội lắc đầu, hành động của Hạ Noãn hiện giờ đã làm tim bà mềm như nước, làm sao còn để cô đi mua đồ ăn cho mình, liền nói: " Để dì đi cho, con nghỉ ngơi đi, vừa mới ngồi xe mệt mỏi đây mà."
Hạ Noãn kéo bà ngồi lên trên ghế, nhẹ giọng nói: " Dì à, bên ngoài đều là phóng viên, có lẽ sẽ nhận ra dì đó, để con đi cho."
" Vậy...... vậy con cầm cái này đi." Mẹ Thịnh bị thuyết phục, nhưng cũng không muốn để cô bé nhỏ này xài tiền mình đi mua, vừa mới bị đuổi ra khỏi nhà, lại còn vẫn đang đi học, làm sao có thể có tiền, bà liền lấy một ít tiền trong túi sáng nay mới lấy ra đưa cho cô.
Hạ Noãn cũng không khách sáo, cô thật sự không có tiền, sau khi hỏi rõ ràng mẹ Thịnh muốn ăn gì, cô liền ra cửa.
......
Chờ đến khi váy hoa của cô bé biến mất trong tầm mắt, mẹ Thịnh lúc này mới hoàn hồn, vỗ đùi, lại nước mắt lưng tròng nhìn con trai bị băng vải bao vây kín mít, ngữ khí cảm khái: "Con trai à, Noãn Noãn này thật sự một đứa con gái tốt đó." Cuối cùng, lại hung tợn nói: " Mày về sau cũng không thể cô phụ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-vi-hon-the-cua-vai-ac/725430/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.