Edit: tiểu khê
Nhân sinh có bốn việc lớn, đêm động phòng hoa chúc chiếm thứ nhất, không phải không đạo lý.
Ít nhất giờ phút này Trình Huy cảm thấy, thành tiên cũng chỉ có như thế.
"Ngươi...... Ngươi mau tránh ra." Diệp Thanh Tri đầy mặt ửng hồng, trên trán đầu tóc đều bị mồ hôi ướt nhẹp dính ở hai bên, khiến hắn khó chịu nhất vẫn địa phương khó có thể mở miệng, dính dính thật sự không thoải mái.
"Tránh ra cái gì?" Trình Huy ghé bên tai Diệp Thanh Tri, nhẹ giọng hỏi, dưới thân còn cố ý giật giật.
Diệp Thanh Tri mặt càng đỏ hơn, cho nên nói nam nhân đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, lên giường sẽ trở nên không giống người, quay đầu đi, đẩy đẩy, phát hiện mặt người ở trên không chút sứt mẻ, ca nhi tuy rằng là ngoại hình nam tử, nhưng lại không có sức lực hán tử.
Trình Huy cuối cùng vẫn là không có đi ra ngoài, mãi cho đến khi thanh âm Diệp Thanh Tri có chút khàn khàn, mới buông tha hắn.
Ôm Diệp Thanh Tri đã ngủ, Trình Huy cúi đầu ôn nhu nhìn hắn, sau đó đề trán mình cạnh trán hắn, nói: "Ngươi là phu lang của ta."
Sáng sớm hôm sau, Diệp Thanh Tri mờ mịt mở mắt, giật giật, cảm thấy toàn thân đau nhức, ngay sau đó tối hôm qua ký ức như thủy triều tràn về, mặt bừng đỏ.
Nguyên thân xác thật là trải qua huấn luyện chuyên môn, lại hầu hạ lão gia một năm, nhưng Diệp Thanh Tri xác xác thật thật chưa từng có trải qua, cho nên thẹn thùng mới là bình thường.
"Tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-tieu-ca-nhi-chung-dien-ky/177375/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.