Không khí trong phòng ăn có chút vi diệu. Chính là Dịch Thiên Trầm chống cằm ngồi đó nhìn Thư Mạch Lạc không hề lên tiếng. Lưu Khiết Tinh ban đầu có nói vài câu sau đó cũng không biết nói gì nữa, Kiều Mạnh cũng có chút e dè nhưng lâu lâu lại quay sang nói chuyện với Thư Mạch Lạc. Thư Mạch Lạc cuối cùng cũng không chịu nổi, đặt đũa xuống hướng phía Dịch ma đầu hỏi:
- Dịch tổng, bộ trên mặt tôi có dính gì sao?
- Không có.
- Vậy sao anh cứ nhìn tôi mãi vậy.
- Vậy sao? Văn tiểu thư đánh giá cao bản thân mình quá đó. Tôi là đang nhìn bức tranh sao lưng cô nha, Khiết Tinh cậu nghĩ một lát nữa mình có nên hỏi ông chủ ở đây mua lại bức tranh này không?
Dịch Thiên Trầm đột ngột bẻ lái sang Khiết Tinh làm cô nàng phản ứng không kịp lúc, cô lau miệng một cái rồi mới cười trừ trả lời:
- ...Nếu cậu thích cũng có thể, còn ai dám không bán cho cậu sao?
- Đúng vậy, ai dám giành với mình chỉ có đường chết.
Nói xong lại hướng ánh mắt lạnh băng về phía Kiều Mạnh. Thư Mạch Lạc bị Dịch Thiên Trầm cho một vố mất mặt như vậy, hận không thể một tay bóp nát đầu anh ta. Được rồi hôm nay cô sẽ ăn trừ lại mối hận này, Thư Mạch Lạc không nói nữa mặc cho anh ta nhìn, cứ cắm đầu gấp đồ ăn cho vào chén mình sẵn tiện gắp luôn cho Kiều Mạnh. Hành động này của cô càng làm cho người nào đó nỗi điên. “Rắc”, căn phòng bởi không có tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nu-phu-van-chanh-chua-hai-nguoi-hai-minh/177487/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.