Hai người một trước một sau tiếng vào quán, tìm chỗ ngồi ít người qua lại. Sau khi order xong xuôi, cô liền hướng anh ta giới thiệu:
- Tôi là Thư…À là Văn Mạch Lạc, còn anh xưng hô thế nào đây?
- Tạ Thanh.
- Ừm, Tạ…TẠ THANH!
Cô bất ngờ không kiềm được giọng to của mình phát ra, má ơi nam phụ mà cô thầm mơ ước thành đôi đây sao? Vậy cô gái Lục Nghi kia chính là bạn thân của nữ chính, hội ba chị em quyền lực, con mẹ nó, cô leo nhầm lưng cọp rồi. Tạ Thanh nhướn mày nhìn cô gái đang nhăn mày nhăn mặt phía trước.
- Cô quen tôi sao?
Thư Mạch Lạc lắc đầu lia lịa.
- Đâu có,…tôi thấy tên anh rất hay thôi….haha.
- Nói vấn đề chính đi.
- Được, vậy trả lời tôi vài câu hỏi đã. Anh quen cô ấy bao lâu?
- …Ừm, hai năm.
Thực ra Tạ Thanh không nói thật, bởi vì lúc nhỏ có khoảng thời gian anh từng sống gần nhà của Lục Nghi, có thể nói là thanh mai trúc mã.
- Hai người là thanh mai trúc mã?
Tạ Thanh nghe xong câu hỏi liền chăm chú đánh giá người trước mặt, sao cô ta co thể đoán được? Nếu như Thư Mạch Lạc Tạ Thanh hỏi câu này chắc chắn cô sẽ trả lời: “Tôi đã đọc truyện tình ngọt rụng răng của hai người suốt mấy tuần đấy, vai phụ mà nhiều đất diễn phết”. Cùng anh cũng gật đầu, coi như thừa nhận.
- Haizzz, không biết anh đã từng nghe nói: “Bắt thỏ phải đợi thỏ ra khỏi hang”. Tôi thấy anh quá hấp tấp làm cô thỏ nhà anh chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nu-phu-van-chanh-chua-hai-nguoi-hai-minh/177482/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.