Thư Mạch Lạc tâm tình siêu tốt liền đến siêu thị mua một đống đồ trở về nhà của Dịch Thiên Trầm định nấu một bữa thịnh soạn đãi bản thân, lúc đứng trước cửa nhà mới biết cô không có gương mặt giống Dịch Thiên Trầm mà nhận diện khuôn mặt, cũng không biết mật khẩu nhà, càng đáng nói hơn điện thoại cô không có số anh ta. Đừng hỏi cô tại sao có thể cùng Dịch ma đầu lên giường, là do Trần môi giới giữ trách nhiệm liên lạc cho hai bên. Thế nên Thư- đành-ngồi -trước-cửa-nhà-Dịch-ma-đầu-Lạc-đợi-anh-về-nhà -Mạch. Ngồi một mạch đến chiều tối mới thấy Dịch ma đầu bước từ thang máy đi ra, anh nhăn mày nhìn cái người ngồi chồm hổm dưới đất đang ngước cổ lên nhìn anh cười ngốc:
- Sao lại ngồi ở đây?
- Tôi không biết mật khẩu nhà.
- Sao không biết gọi cho tôi, cô bị đần hả?
- .…Tôi có số anh đâu?
- Văn phòng làm việc tôi ở ngay bên dưới, ngay cả chuyện này mà cô không biết sao?
Thư Mạch Lạc cười mỉm lắc đầu.
- Ngu ngốc
- Này, sao anh tối ngày cứ nói tôi ngu ngốc này ngu ngốc kai vậy, đừng có sỉ nhục trí thông minh của tôi nha, lúc trước tôi học toán cũng nằm trong top 5 của lớp đấy.
Thư Mạch Lạc phẩn nộ vừa nói vừa diễn tả, đặc biệt rất tự hào với thành tích của mình, suốt mười hai năm liền cô cũng thuộc diện học sinh giỏi chứ bộ giỡn à.
- Giỏi quá nhỉ, vậy thì bây giờ tránh ra cho tôi mở cửa.
- Cái đó, anh đỡ tôi đứng dậy được không, ngồi lâu quá có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nu-phu-van-chanh-chua-hai-nguoi-hai-minh/177478/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.