Chương trước
Chương sau
Kết thúc ngày làm việc thì cũng thì cũng đã chín giờ tối. Tuyến đường từ đây về trọ cô không còn tuyến xe buýt hoạt động nên Thư Mạch Lạc đành bắt Grab để đi về.
Chiếc Maybach màu đen sang trọng dừng ngay trước mặt cô, kính xe hạ xuống để lộ gương mặt người ngồi ở ghế lái. Dịch Thiên Trầm nói:
- Lên xe đi, tôi đưa em về.
Thư Mạch Lạc nhìn giờ trong điện thoại, năm phút nữa tài xế sẽ đến nơi.
- Không cần đâu, tôi gọi xe rồi.
Nói xong cô đi về phía trước tránh đi chiếc xe của anh.
Dịch Thiên Trầm cũng không muốn gượng ép cô, bởi càng ép cô cô càng cắn trả. Anh ngồi trong xe nhìn thân ảnh mảnh mai đứng đó nhìn ngó trái phải. Đợi khoảng năm phút thì có một chiếc xe gắn máy đến chở cô rời khỏi. Dịch Thiên Trầm khởi động máy chạy theo phía sau chiếc xe kia.
Thư Mạch Lạc nhìn chiếc xe phía sau qua kính chiếu hậu mà thở dài, anh ta như vậy đã mấy ngày rồi, cô có nói nhưng mà chẳng khác nào nước đổ lá môn. Thư Mạch Lạc thấy thế cũng không thèm quản, mặc kệ anh, xem anh có thể duy trì được bao lâu.
Thời gian ba tháng quay phim nói chậm cũng không chậm, bộ phim đóng máy thành công tốt đẹp. Như vậy nửa năm thấm thoát trôi qua, hôm nay là ngày quảng bá cho bộ phim với công chúng. Thư Mạch Lạc ngồi trong phòng trang điểm với hai người nữa là Trương Mạt Mạt và Châu Tuệ Minh. Thư Mạch Lạc nhìn bản thân trong gương mà không khỏi nghĩ đến ba mẹ, đã nửa năm không biết họ sống ra sao? Chưa bao giờ cô nhớ họ như thế này, bây giờ cô mới hiểu cảm giác của Văn Mạch Lạc khi phải một mình chống chọi với thế giờ này như thế nào? Thư Mạch Lạc không xinh đẹp như Văn Mạch Lạc nhưng có có ba mẹ, có người thân, có bạn bè chí cốt. Còn Văn Mạch Lạc chính là một cô gái ngoại trừ nhan sắc này thì cô chẳng có thứ gì cả? Ông trời đúng là không cho ai tất cả, có được thứ này sẽ mất thứ khác, đó dường như là quy luật. Cô lầm đường lạc bước, không ai giúp cô đi đúng đường, tin lầm người, trao nhầm tình cảm. Đối với Văn Mạch Lạc chính là một đời khốn khổ.
Nhân viên hậu đài thông báo đã đến giờ lên sân khấu, Thư Mạch Lạc lấy lại tinh thần chớp mắt một cái liền nở nụ cười thật xinh đẹp. Cô không thể làm gì khác, hiện tại thân thể này là của cô, cô sẽ đối với nó thật tốt, cô sẽ không để ai làm tổn thương nó nữa cho đến khi cô có thể quay về.
Họp báo quảng bá phim diễn ra rất rầm rộ, những tay nhà báo đều tranh thủ hỏi những câu hỏi về bộ phim, những khúc mắc trong quá trình quay cũng như các vụ lùm xùm tai tiếng dạo gần đây của các diễn viên.
Thư Mạch Lạc cũng không quá bất ngờ khi người được hỏi nhiều nhất về các vụ lùm xùm là cô. Thư Mạch Lạc cố gắng trả lời tốt nhất có thể nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến bộ phim. Đây là lần đầu tiên cô tham gia sự kiện của người nổi tiếng nên cũng không tránh khỏi lúng túng, cũng may đạo diễn Vương cùng Dịch Thiên Trầm đều lên tiếng giúp đỡ cô. Đạo diễn Vương là vì không muốn ảnh hưởng xấu đến bộ phim, còn Dịch Thiên Trầm thì haizz, anh ta vẫn cứng đầu như vậy.
Thư Mạch Lạc chỉ không ngờ chuyện cô giải nghệ vậy mà lại có người khui ra được. Chuyện này cũng chỉ có cô, quản lý cũ và Dịch Thiên Trầm biết. Khỏi nghĩ cô cũng biết ai nói, nhưng mà chị ta sao không nghĩ gà cưng của mình cũng tham gia bộ phim này đấy.
Chẳng qua chuyện này không phải do Trần Ngân Châu tiết lộ ra như Thư Mạch Lạc nghĩ. Là do Châu Tuệ Minh không quản được miệng mình trong một lần chụp quảng cáo cô ta đã nói cho mọi người trong phòng trang điểm, điều này cũng đã khiến cho Châu Tuệ Minh bị Trần Ngân Châu mắng cho một trận.
Việc này cũng đã có người hỏi đến, Thư Mạch Lạc chỉ có thể trả lời đúng sự thật thôi.
- Đúng vậy, đây là bộ phim cuối cùng tôi tham gia.
Không chỉ phóng viên khán giả ngồi dưới ngạc nhiên ồn ào mà ngay cả những người đứng trên sân khấu cũng kinh ngạc không kém, trừ cái người đã biết chuyện kia. Một phóng viên lại tiếp tục hỏi:
- Tại sao cô lại quyết định giải nghệ? Bộ phim này có thể chính là bước đệm để cô phát triển con đường sự nghiệp của mình sau này? Cô có thể cho mọi người biết lý do được không?
- Ừm, mọi người nói đúng đây là bộ phim lớn, nó có thể khiến tôi phát triển, nhưng mà tôi nhận ra bản thân mình không có năng khiếu diễn xuất nên bốn năm năm này tôi chỉ có thể diễn mấy vai nhỏ lẻ ít ai chú ý đến, những nghệ sĩ hậu bối trong công ty tôi vào sau tôi một hai năm thế mà người ta đã có một hai tác phẩm đóng chính webdrama rồi đấy. Có lẽ bởi vì là lần cuối cùng đóng phim nên ông trời mới ưu ái cho tôi được hợp tác với đạo diễn nổi tiếng Vương Dịch đây. Cũng là bởi vì lần cuối tham gia phim nên tôi đã cố gắng hết sức cho vai diễn lần này, mong mọi người không còn gọi tôi là danh hiệu “Đậu phộng mặt đơ” nữa. Mong mọi người sẽ ủng hộ thật nhiều cho bộ phim, cảm ơn ạ!
Nói xong cô cúi đầu thành thật cảm ơn mọi người, cô đương nhiên phải lấy lòng người xem nha, nếu ratting cao thì tiền công của cô cũng tăng theo đây. Lúc nãy trong lời nói của cô nếu đám phóng viên này thông minh có thể suy ra được quản lý bất công Trần Ngân Châu mà thêu dệt chuyện của chị ta nha.
- Vậy sao khi cô giải nghệ, cô đã có dự định gì cho tương lai của bản thân chưa?
- Đương nhiên là có rồi, bởi vì mọi người vẫn hay chê tôi dốt nát học thức kém nên tôi quyết định sẽ thi đại học, học chuyên ngành mà tôi luôn yêu thích từ trước đến nay.
Cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc, ai mà ngờ được có một tên lại hỏi tiếp một câu khiến cho Thư Mạch Lạc muốn kêu bảo vệ tống tên này ra khỏi cửa:
- Tôi nghe nói Văn tiểu thư và Dịch tổng chúng ta có mối quan hệ nam nữ, vai diễn này của cô cũng là nhờ vào đó mà có được, điều này có phải sự thật không ạ?
- Ha...ha, chuyện này ai nói vậy, thật là vô lý quá đi. Dịch tổng là một người mà ai trong chúng tôi cũng ngưỡng mộ phong cách làm việc chuyên nghiệp anh ấy, hơn nữa tôi đối với anh ấy là tình cảm của hậu bối dành cho tiền bối đi trước, tình cảm đồng nghiệp bình thường thôi ạ.
Cô thở phào một hơi, cảm thấy kỹ năng ăn nói của bản thân đã được giới showbiz này rèn giũa lên một tầm cao mới. Thư Mạch Lạc thật tự hào về bản thân.
- Dịch tổng, anh thấy chuyện này như thế nào?
Dịch Thiên Trầm quay đầu nhìn cô đang ngồi bên cạnh Kiều Mạnh lại làm anh như có thuốc nổ. Nhưng mà anh phải kiềm chế, bản thân mình bây giờ đang tạo thiện cảm với Văn Mạch Lạc không thể để cô ấy vì chuyện này mà càng xa cách anh hơn nữa. Anh rất nhanh chóng phủ nhận chuyện này làm cho Thư Mạch Lạc thở phù một cái nhẹ nhõm cả người.
Cuộc họp báo ra mắt phim diễn ra thành công tốt đẹp, dự kiến những tập đầu tiên sẽ phát sóng vào ngày kia. Trên các diễn đàn mạng, các fan hâm mộ ai cũng háo hức mong chờ.
Sau khi bộ phim kết thúc, Thư Mạch Lạc có nhận được vô số lời mời quay quảng cáo, quay phim, chụp ảnh nhưng cô đều từ chối hết. Cô muốn thời gian này dồn hết sức vào chuyện học hành. Cũng bởi vì vậy mà cô gần như bế quan trong nhà. Thời gian lúc đầu còn có mấy tờ báo nói cô sa cơ xuống thế, một thời thăng hoa giờ phải ở nhà trọ tồi tàn, vân vân và mây mây. Cô thật sự muốn nói cho họ biết căn nhà trọ này cô đã ở được năm sáu năm rồi đấy mấy ba mấy má ạ. Còn cái gì mà một đời thăng hoa, người trong cuộc như cô còn chẳng biết cô thăng hoa ở chỗ nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.