Editor: Linh
Ngày hôm sau, ba người Vương Đại Sơn, Vương Tiểu Sơn và Vương Bình quả nhiên đến đây.
Vừa đi vào nhà chính Vưowng Tiểu Sơn liền khẩn cấp chạy vào phòng ngủ của Vương Lâm, miệng còn lớn tiếng hỏi: "Đại tỷ, cháu ngoại trai nhỏ của ta đâu? Ta đến xem hắn đây!"
"Xuỵt, Tiểu Sơn nhỏ tiếng chút, cháu ngoại trai nhỏ của ngươi đang ngủ đấy."
Nghe vậy Vương Tiểu Sơn vội lấy tay che miệng, nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Vương Lâm nhỏ giọng hỏi: "Vậy khi nào thì cháu ngoại trai nhỏ tỉnh dậy chơi với Tiểu Sơn vậy?"
"Chờ hắn đói bụng hắn sẽ tỉnh."
"À." Vẻ mặt thất vọng, trong lòng lại nghĩ: cháu ngoại trai nhỏ thật giống heo lười, mặt trời cũng đã chiếu đến mông rồi sao vẫn còn chưa ngủ dậy.
Thấy Vương Tiểu Sơn vẻ mặt thất vọng, Vương Lâm cười nói: "Tiểu Sơn có thể lên giường ngồi bên đại tỷ xem cháu ngoại trai nhỏ."
Gương mặt nhỏ nhắn của Vương Tiểu Sơn lập tức phát sáng, vội vàng cởi giày leo lên giường, ghé vào trên đùi Vương Lâm xem Tiểu Thạch đầu ở bên trong: "Đại tỷ, cháu ngoại trai nhỏ tên gì vậy? Sao mặt hắn không trắng như mặt Tiểu Sơn?"
Vương Lâm lấy tay đỡ Vương Tiểu Sơn sợ hắn rơi xuống giường, trả lời: "Tiểu Sơn có thể gọi cháu ngoại trai nhỏ là Tiểu Thạch đầu. Trẻ con mới sinh ra mặt sẽ như Tiểu Thạch đầu vậy, qua hai ngày nữa mặt Tiểu Thạch đầu sẽ trở nên trơn nhẵn sáng bóng."
"Hóa ra là như vậy!" May mắn mặt cháu ngoại trai nhỏ sẽ biến trắng, tuy rằng mình không để ý cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nong-phu/726185/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.