Ra khỏi tửu lâu Duyệt Lai, Vương Lâm nói với Lý Đại Thạch: “Đại Thạch, chúng ta đi chợ Tây mua mấy thứ rồi hãy trở về.”
Lý Đại Thạch vốn cảm thấy trên người có nhiều bạc như vậy phải mau chóng trở về cất mới an toàn, nhưng thấy Vương Lâm vẻ mặt vui vẻ cũng không lỡ cự tuyệt, đành phải đáp ứng: “Nàng dâu, đi thôi, mau mua chút đồ rồi về sớm.”
Vương Lâm thấy Lý Đại Thạch vẻ mặt khẩn trương, tay thường sờ sờ ngực liền biết hắn lo lắng trên người để nhiều bạc như vậy không an toàn, ghé vào tai hắn nhỏ giọng nói: “Đại Thạch, chàng mà cứ luôn sờ ngực như vậy, ai không biết trên người chàng có bạc cũng sẽ biết, chàng phải tự nhiên chút, bọn họ liền sẽ không biết trên người chàng có nhiều bạc.”
Lý Đại Thạch cảm thấy Vương Lâm nói có lý, nhưng trên người mình đột nhiên để 100 lượng bạc muốn chính mình làm sao có thể không khẩn trương đây, vì che giấu bản thân khẩn trương chỉ có thể căng mặt ra.
Lý Đại Thạch bộ dáng vốn khôi ngô, biểu cảm lại nghiêm túc, bây giờ lại còn căng mặt ra liền càng thêm dọa người, lần này thì người chung quanh đã bắt đầu đi vòng qua bọn họ rồi. Trong lòng Vương Lâm cảm thấy buồn cười, như vậy cũng không sai, ít nhất sẽ không có người va chạm chính mình. >
“Đại Thạch, chúng ta đến tiệm vải mua cho cha mẹ, Tiểu Sơn, Tiểu Bình mỗi người một thước vải đi. Ta không làm kịp, cầm đến giao cho nương tự làm.”
Lý Đại Thạch không chút do dự gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nong-phu/726163/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.