Còn có hai ba ngày nữa là bắt đầu thu hoạch vụ thu, thời tiết cũng dần dần chuyển mát, đặc biệt là buổi sáng và buổi tối. Hơn nữa bọn Vương Lâm còn ở ngay trên núi cho nên liền lạnh hơn, Vương Lâm đã đem cái chăn mùa hè ba cân bông đổi thành 5 cân.
Lý Đại Thạch không có quần áo mặc mùa thu, cái áo dày nhất của hắn đó chính là áo bông, nhưng cái này phải đến mùa đông có tuyết rơi mới có thể mặc, hiện tại hắn vẫn mặc áo mỏng thường. Giữa trưa thì đỡ hơn chút, buổi sáng và buổi tối Vương Lâm thấy hắn mặc như vậy liền cảm thấy lạnh. Mỗi khi hỏi Lý Đại Thạch có lạnh hay không hắn đều nói đã quen, mười mấy năm đều là trôi qua như vậy, Vương Lâm nghe vậy rất đau lòng.
Bây giờ đã có thời gian Vương Lâm liền tính làm áo dày cho Lý Đại Thạch trước, về phần áo bông đợi thu hoạch xong rồi làm cũng không muộn. Còn muốn làm cho Lý Đại Thạch một đôi giày dày chút, giày vải cũng phải đợi sau thu hoạch vụ thu mới làm.
Nghĩ liền làm, Vương Lâm nói với Lý Đại Thạch đang dọn dẹp sân: “Đại Thạch, chàng cùng ta vào phòng ngủ, ta đo kích cỡ làm áo cho chàng.”
“Ừ, nàng dâu, ta vào ngay.” Lý Đại Thạch nhanh chóng làm xong việc trên tay.
Dọn sân xong, thu hoạch vụ thu ngô bẻ rồi mang về nhà trực tiếp đổ ra sân là được, chờ tách hạt ngô xong rồi thu thập gióng ngô bỏ vào nhà kho.
Làm xong việc trên tay Lý Đại Thạch chạy nhanh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nong-phu/257378/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.