Vương Tâm Lâm bị từng đợt tiếng heo kêu đánh thức, đầu đau như muốn nứt ra, mở mắt ra ngắm nhìn bốn phía phát hiện chính mình nằm trong một gian phòng đất cực kỳ cũ nát, dưới thân là giường đất cứng rắn, trên người đắp một cái chăn cũ nát, chiếc chăn này hẳn là đã dùng lâu lắm rồi, mặt trên có rất nhiều mụn vá không nói, ruột bông bên trong cũng đã bị cứng.
Gian phòng đất này nhìn qua có khoảng ba bốn mươi mét vuông, vách tường bốn phía đã bắt đầu bị xói mòn, có chỗ đã bị thủng, lộ ra rơm rạ bên trong, nóc nhà là dùng cỏ tranh trải thành. Bên trong phòng cũng rất đơn sơ, chỉ có một cái giường đất, một cái rương gỗ rất cũ kỹ đặt gần lò sưởi đầu giường, nó hẳn là dùng để chứa y phục, mặt trên vẫn còn phủ một bộ quần áo đầy mụn vá đã giặt đến trắng giống như bộ quần áo mà người cổ đại mặc. Bên cạnh cái chăn của mình còn có một cái chăn khác, trong căn phòng này hẳn là còn một người nữa ở, bên cạnh giường đất còn bày một chậu nước bốc lên hơi nóng, trên chậu gỗ vắt một cái khăn vải cũ nát, hẳn là dùng để rửa mặt, trừ bỏ những thứ này ra gian phòng này liền không còn gì dư thừa.
Bởi vậy kết luận chính mình có lẽ là đêm qua đột nhiên xảy ra động đất được xuyên không, nhưng lại sống lại ở trong một gia đình nghèo khó ở nông thôn cổ đại. Nhìn khối thân thể này hẳn là đã không phải chính mình trước đây, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nong-phu/257365/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.