Editor: Ngọc Anh
"Du tiên sinh, Tô La có một yêu
cầu quá đáng." Trong lòng Tô La có chút mong đợi lại có chút lo lắng, chỉ sợ Du Khiêm một câu cự tuyệt luôn lời nàng sắp nói.
Trong mắt Du Khiêm hiện lên một chút kinh ngạc, sau khi kinh ngạc còn có vẻ suy nghĩ một lát, mặt không đổi sắc nói: "Mời cô nương nói, nếu là việc Du mỗ có khả năng giúp được, Du mỗ sẽ làm hết sức."
Tô La thở sâu một chút, nhìn
Du Khiêm thành khẩn mà nói:
"Trong nhà có một tiểu đệ gần chín tuổi, Tô La định khi kiếm nhiều bạc thì sẽ đưa hắn vào học đường, bây giờ tiểu đệ chỉ biết mấy câu Tam Tự kinh. Tiên sinh nếu rảnh rỗi, chẳng biết có thể dạy tiểu đệ học bài không, chuyện tiền công Tô La sẽ từ từ
trả cho tiên sinh."
Trong lòng Tô La rất rõ ràng,
trên đời không có bữa ăn nào miễn phí. Hiện tại nếu đưa Tô Văn vào học đường, thì nàng không đủ năng lực, nếu như trước tiên có thể nhờ người dạy hắn, ngày sau đi học đường cũng không cần bắt đầu học từ kiến thức đầu tiên.
Càng quan trọng là, Du Khiêm đã là tiên sinh thư viện Vân Lâm, có thể nói học thức của hắn không thua kém lão tiên sinh chút nào, bằng không hắn cũng sẽ không được làm tiên sinh. Cộng thêm mới vừa rồi vài người đều biết được vị tiên sinh này, chắc hẳn phải có chút tài học.
Du Khiêm chưa hề nghĩ qua
từ một nữ tử mười sáu mười
bảy tuổi nói ra lời nói xuôi tai này, suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-nong-gia-nu/55444/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.