"Vật nhỏ?"-Âm thanh nhẹ nhàng, trong trẻo như chuông bạc. Nhưng vớiLam Tuyết chính là tiếng quỷ gọi hồn khiến da đầu nàng tê dại.
Bỏ 'MOM' rồi. Xong luôn rồi. Chết chắc rồi.
Nàng cắn môi hé mắt nhìn Bạch Dạ.
Oa~ Trong lòng nàng thét lên một tiếng. Lần này thảm rồi!
Yêu nghiệt đang đứng đó, đôi mắt phượng câu hồn khóa lấy nàng. Đáng sợ nhất chính là.... yêu nghiệt đang cười. Còn cười rất tươi, nụ cười mị hoặcđến mức có thể khiến toàn bộ người trong thiên điạ phải quỳ mọp dướichân hắn. Ngay cả nàng là 'rầy kháng thuốc' lâu ngày cũng không chịuđược mà có phần si mê.
Hắn đứng đó, không nói gì thêm, nụ cười vẫn được duy trì trên cánh môi đỏ mọng kia. Khẽ nheo mắt mộtcái hắn xoay người rời đi, tà áo trắng phất phơ như đang khiêu vũ cũngnhư mời gọi. Mời gọi nàng đến bên cạnh hắn - con ác quỷ sắp sửa thứcgiấc.
Giáng Đào ở trong lòng nàng 'phịch' một tiếng ngã ngồi dưới đất, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu. Con người đó, khí chất đó, diện mạo đó, ánh mắt đó không thể nào nhầm lẫn được. Là hắn,là hắn, chính là hắn.
Đồng tử kịch liệt co rút, nàng cố gượng nâng tay kéo kéo Lam Tuyết.-"H... hắn... tỷ... thích hắn... sao?"
Lam Tuyết 囧... 囧 rồi lại 囧. Chỉ có thể vô thức gật đầu. Bây giờ vấn đềthích hay không thích không quan trọng, quan trọng là nàng chọc trúngnghịch lân của yêu nghiệt a!
Giáng Đào rũ hàng mi dàixuống, tay nắm chặt lại đến run rẫy, khớp hàm siết lại như đang cố chịuđựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-my-xa/2225610/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.