Edit: Gynnykawai
Beta: Cẩm Băng Đơn
Bóng đêm dần dần chìm xuống, đôi tròng mắt của Lâm Triều Anh nhìn Hồng Thất Công, hỏi:
- "Quả nhiên là say?"
Vốn dĩ Hồng Thất Công vẫn còn có chút sững sờ, theo bản năng ngước mắt lên, dưới ánh nến mờ nhạt, tân nương của hắn mặt mày như họa, hắn bỗng nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi nóng, đột nhiên đứng dậy.
Lâm Triều Anh sửng sốt, cũng đứng lên theo.
Tiếp theo, hắn nói:
- "Này, cái kia... A Anh, mũ phượng của nàng rất nặng nhỉ? Ta gọi A Linh tới tháo mũ phượng giúp nàng nhé."
Lâm Triều Anh nghe vậy, giật mình, sau đó ngước mắt nhìn về phía hắn, khóemiệng không khống chế được khẽ nhếch lên. Cũng không biết là bởi vì cảmgiác say hay là hắn cảm thấy ngượng ngùng, Hồng Thất Công lúc này cưnhiên mặt đỏ tai hồng, làm cho nàng nhịn không được mà bật cười. Nếu làcảm thấy ngượng ngùng, người nam nhân này sao lại ngây thơ như vậy chứ?Nàng mới là cô nương cơ mà? Người nên ngượng ngùng phải là nàng mới đúng chứ? Hơn nữa, lúc trước hắn ngẫu nhiên cũng sẽ nhịn không được ôm lấynàng hết ôm rồi lại hôn, mấy chuyện này đôi khi hắn làm cũng bất giác sẽ thẹn thùng, lúc này nàng với hắn đã trở thành vợ chồng, vậy mà hắn lạithẹn thùng vào lúc này?
Nàng nín cười, ngửa đầu hỏi hắn:
- "Vậy còn chàng?"
- "Hả?"
Nàng lúc này cười ra tiếng, hỏi:
- "A Linh tới giúp ta tháo mũ phượng xuống, vậy còn chàng?"
Hồng Thất Công nhìn miệng cười của nàng, ho nhẹ một tiếng, nói:
- "Trên người ta toàn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-lam-trieu-anh/748162/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.