Chỉ nghe cái tên thôi đã thấy hết sức ái muội rồi. Hôn đây hôn đây, hí hí)
Edit: Gynnykawai
Thời gian đêm khuya, ánh trăng nhu hòa chiếu vào cảnh vật trên đảo Đào Hoa.
Lâm Triều Anh nằm ở trên giường nhìn mặt đỉnh màn trên đầu, nghĩ đến uất ức ban ngày, liền nhịn không được có chút buồn bực. Thời điểm chạng vạng,nàng tỉnh, Phùng Hành tới đây. Sauk hi sinh đứa nhỏ Phùng Hành so vớitrước kia, hơn vài phần ý nhị, càng thêm động lòng người.
Ban ngày ngủ nhiều lắm, buổi tối ngủ không được...... Nàng chợt nhớtới ban ngày lúcmơ mơ màng màng, Hoàng Dược Sư nói nàng cùng Hồng ThấtCông cái gì mà lưỡng tình tương duyệt.
Lưỡng tình tương duyệt, nàng cùng Hồng Thất Công?
Lâm Triều Anh lẳng lặng địa nhìn chằm chằm đỉnh màn trước mắt, rốt cuộc nằm không được, trực tiếp xốc chăn, đi giày, phủ thêm áo khoác liền ra sân bên ngoài. Nói thật, bản lĩnh của Hoàng Dược Sư quả thật rất tốt, Phùng Hành nói từng cọng cây ngọn cỏ trên đảo Đào Hoa này, từng ngọn cây,từng viên ngói đều là Hoàng Dược Sư dùng tâm tư để tìm. Từng vật ở đâyđều thực rất khác biệt, tuy rằng dưới ánh trăng mọi vật đều không phảilà rất rõ ràng, nhưng trong tiểu viện nàng ở này, tổng thể bố cục đềukhéo léo, tinh xảo mười phần. Trong viện còn có một tòa nhà hai tầnglầu, phía dưới có bày một cái bàn đá, cầu thang để đi lên được làm bằnggỗ, uốn lượn phía bên ngoài, mặt trên có thêm lan can có độ cao đến tầmeo người.
Nàng ngửa đầu, nghĩ nghĩ, sau đó bước từng bậc đi lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-lam-trieu-anh/748158/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.