Vừa lúc gặp Kim Quang Thiện kêu Tần tướng quân tới kim lân đài nghị sự, Lâm Nhược Vân nhân cơ hội này cùng mời Tần phu nhân cùng Tần Tố mời tới. Tần Tố đi theo Giang Yếm Ly rời đi, Lâm Nhược Vân cùng Tần phu nhân ngồi thính đường phẩm trà. " Kim phu nhân thật là hảo phúc khí a " Tần phu nhân nói. " Có con dâu A Ly tốt như vậy. " " Đúng vậy " Lâm Nhược Vân đáp. " Nghĩ đến A Tố cũng tới tuổi bàn chuyện cưới hỏi đi? " " A, đúng vậy " Tần phu nhân hiển nhiên không dự đoán được nàng sẽ đem đề tài dẫn đên trên người Tần Tố. " Không biết nhị vị đã tìm được người vừa ý để chọn chưa? " Lâm Nhược Vân uống ngụm trà, dường như lơ đãng hỏi. Tần phu nhân liền khẩn trương lên. " Còn chưa có. A Tố còn tâm tính của hài tử, ta cùng cha nàng đều nghĩ nên lưu lại một thời gian, không vội tìm chồng gả. " " Các ngươi không vội nhưng không ngăn được hài tử lớn lên a. " Lâm Nhược Vân cười nói. " Ta thấy A Tố tựa hồ đối với A Dao rất để bụng... Sợ là các ngươi còn nghĩ rằng nàng là cái hài tử, kỳ thật đã là tình đầu sơ khai a. " Tần phu nhân ngượng ngùng mà cười một chút, không có nói gì. Lâm Nhược Vân lại nói. " A Tố là cái hảo cô nương, vừa lúc A Dao cũng tới tuổi nên có hôn phối, ngươi xem, hai đứa nhỏ... Có phải hay không có thể dắt cái tuyến cho bọn chúng? Bắt tay giúp bọn họ? " Tần phu nhân vội nói. " Chuyện của bọn nhỏ, để cho bọn chúng tự giác ha, chúng ta làm trưởng bối vẫn là đừng nên tham gia... Chính bọn nhỏ sẽ giải quyết. Lâm Nhược Vân ở trong lòng cười lạnh, trên mặt lại là bộ dáng thực tán đồng. " Cũng đúng, A Tố là cô nương tốt, nghĩ đến A Dao tâm không động cũng khó. Hai người đó ở bên nhau chỉ là chuyện sớm muộn a... " Một chút tươi cười của Tân phu nhân cũng biến mất. Lâm Tích Vân chậm rì rì nói. " Đến lúc đó hôn lễ của hai nhỏ nhất định cũng sẽ thực long trọng. Mối qua hệ hai nhà chúng ta A Tố gả đến đây nhất định cũng sẽ hưởng phúc. " Nàng nhìn sắc mặt của Tần phu nhân một chút, tiếp tục nói. " Đến lúc đó thời điểm chúng ta mang sính lễ đến, Tần phu nhân khi đó không nên khó xử A Dao của chúng tôi a. " Nói hết một hồi, Lâm Nhược Vân dường như mới phát hiện thần sắc của nàng không tốt, liền quan tâm hỏi. " Tần phu nhân thân thể không khỏe sao? Như thế nào sắc mặt kém như vậy? Để ta kêu y sư đến xem? " Tần phu nhân vội vàng xua tay. " Không, ta không có việc gì. " Lời nói này là nói như vậy nhưng đầu cúi thấp xuống một chút, không cho Kim phu nhân nhìn thấy thần sắc của nàng. Lâm Nhược Vân nhìn như yên tâm, lại đột nhiên chau mày. " Chẳng lẽ Tần phu nhân là đối với A Dao không hài lòng hoặc đối với Lan Lăng Kim thị không hài lòng? " Mũ khấu lớn như vậy hạ xuống, Tần phu nhân nào dám tiếp a. " Ta không phải có ý này, Kim phu nhân... là... là... " Lời này há miệng, rồi lại không thể nào nói thành lời được. Lâm Nhược Vân nhìn thần sắc nàng khó coi. " Tần phu nhân có cài gì băn khoăn, dùng một lời nói ra cũng tốt, nếu ngươi không muốn A Tố gả đến đây, chúng ta tự nhiên cũng sẽ không có khó xử. " Tần phu nhân làm bộ nghe không hiểu thâm ý trong lời nói của nàng, bộ dáng gật gật đầu, đang định trả lời một hơi, lại nghe nàng nói. " Bất quá tình cảm bọn trẻ, cũng không phải Tần phu nhân ngươi ngồi ở chỗ này băn khoăn là có thể giải quyết được a. " Ngữ khí của Lâm Nhược Vân đã hoàn toàn lạnh xuống dưới. " Mặc kệ trong lòng ngươi có nguyện ý hay không, chỉ có thể ngẫm lại ở trong lòng, chính là vô luận như thế nào cũng không thể thay đổi được tình trạng bọn nhỏ đang ở thời điểm thanh xuân nảy mầm, rất nhiều tình cảm đều là nước chảy thành sông. Phu nhân cho rằng chính mình làm bộ không biết sự tình hoặc ôm một tia may mắn, là có thể có được kết quả ngươi mong muốn sao? " " Tần phu nhân, ngươi hẳn cũng biết rõ tính cách của Tần Tố cô nương, liền nhận sự phát triển của bọn họ, đây là hiệu quả ngươi muốn đạt được sao? Ta và ngươi đều là trải qua nhiều chuyện như vậy, chẳng lẽ chút tình cảm không rõ ràng này cũng kéo không được? Có chút chuyện ở kỳ nảy sinh đã định ra kết cục, chẳng lẽ không phải càng thêm lưu loát sao! " " Có một số việc trong lòng nhớ rõ nên minh bạch, đây là kéo không được! Chẳng lẽ có chút lời nói, ngươi thật sự muốn phóng tới thời điểm không thể vãn hồi, mới nói ra sao? Ngươi cũng làm mẫu thân của người khác, ngươi chẳng lẽ cam tâm tình nguyện nhìn hài tử rơi vào kết cục kia sao? " Thần sắc Lâm Nhược Vân lãnh đạm, ngữ khí hùng hổ dọa người. Tần phu nhân nghe mà đổ cả mồ hôi lạnh, hàm nghĩa của lời này nàng như thế nào không rõ, chỉ là hôm nay Kim phu nhân nói vậy, chẳng lẽ nàng đã biết sự kiện kia? Lâm Nhược Vân thấy bộ dáng nàng vẫn không muốn lên tiếng, có chút bực bội, cũng không muốn cùng nàng vòng vo nữa. " Trước đó vài ngày Kim tông chủ uống say ta vô tình nghe được chút sự tình... Cho nên ta suy đoán Tần phu nhân hẳn không muốn Tần Tố cô nương thích A Dao có phải không? " Thân mình Tần phu nhân run lên một chút: Thái độ gần đây của A Tố đối với Kim Quang Dao, nàng không phải không rõ ràng lắm, chỉ là chuyện năm đó... Việc này nàng không muốn cho Tần Tố biết, càng không thể để Tần tướng quân biết được bằng không sự tình khó xong việc, địa vị của nàng cùng A Tố tất nhiên cũng thập phần khó bảo toàn, tình cảm A Tố đối với Kim Quang Dao, nàng vẫn nghĩ không ra cách nào ngăn trở.... Chính là nàng trăm triệu không nghĩ tới Kim phu nhân thế nhưng biết rõ ràng chuyện này! Ấn theo tính tình cùng địa vị của Kim phu nhân, nàng nếu muốn so đo, chỉ sợ... " Kim phu nhân... ta... ta... " Nàng hoảng loạn đứng lên, tựa hồ muốn biện giải. Lâm Nhược Vân đứng dậy giữ nàng lại, thần sắc bình tĩnh. " Tần phu nhân cũng là người thông minh, như thế nào lại làm chuyện tại thượng, phạm vào hồ đồ? Chuyện lúc trước ta không truy cứu nhưng tại họa ngầm tương lai là không thể có! Ta cũng làm mẫu thân rồi, có thể lý giải ngươi không muốn Tần cô nương thừa nhận quá nhiều tâm tình. Nhưng chuyện này cần phải diệt trừ hậu hoạn. Có chút chân tướng, ngươi cũng không thể giấu. " " Rốt cuộc là chuyện trọng đại, ngươi nếu không muốn mọi người đều biết, cũng được. Nhưng ít nhất, ngươi phải đảm bảo hai người họ không có khả năng thành đôi. Ít nhất có một số người, ngươi tuyệt đối giấu không được. Tần phu nhân, hảo hảo ngẫm lại đi, ta đi phòng bếp trước nhìn xem bữa tối chuẩn bị như thế nào, bữa tối chúng ta lại tái kiến đi. " Lâm Nhược Vân nói xong liền bước đi ra ngoài, phân phó bọn hạ nhân chờ ở cửa không cần vào quấy rầy. Tần phu nhân ngơ ngác mà đứng tại chỗ. Ý tứ của Kim phu nhân nàng minh bạch. Lấy thân phận của hai đứa nhỏ, bọn họ tuyệt đối không thể có tư tình nữ nhi. Kim phu nhân đây là nói cho nàng biết, để nàng ra mặt đem việc này chấm dứt, diệt trừ hậu hoạn a. Sau một lúc lâu, Thu Tứ lặng lẽ đi vào phòng bếp, nói với Lâm Tích Vân. " Tần phu nhân đi tìm nhị thiếu gia. " Lâm Nhược Vân gật gật đầu. Đây là muốn diệt trừ hậu hoạn, ít nhất muốn một người trong đó biết được ngọn nguồn. Tần phu nhân tất nhiên không muốn nữ nhi chịu tội, cho nên nàng lựa chọn nói cho A Dao biết... Cùng trong nguyên tác lựa chọn giống nhau. Ít nhất lúc này A Dao còn chưa có cái tình cảm gì với Tần Tố, bất quá loại sự tình này đối với hắn mà nói vẫn là đả kích a... Lâm Nhược Vân đợi trong chốc lát, cảm thấy Tần phu nhân không sai biệt đã rời đi, liền nhấc chân muốn di xem hắn thế nào. Mới vừa nhắc chân, có người tới báo Trạch Vu Quân tìm Liễm Phương Tôn nghị sự.... Nàng lại dừng bước, hảo, không cần chính mình đi....
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]