🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ám vệ vội vàng cung kính nói :

"Bẩm thái tử mọi chuyện là như thế này, cách đây ba năm trước tam công chúa Triệu Cẩn Hiên mới được tìm về, nghe mọi người nói là khi sinh ra bị bế nhầm cho nên mới được hoán đối lại ". (*)

Diệp Cẩn Thanh ngồi phịch xuống ghế, Y biết ngay mà không thể là nàng ấy được, nụ cười của nàng ấy vô cùng trong sáng, chỉ một nụ cười ấy mà Y đã chấp niệm biết bao nhiêu năm qua chỉ mong ngày gặp lại.

Diệp Cẩn Thanh không quan tâm đến công chúa thật kia liền hỏi :

"Vậy Phi Loan nàng ấy đang ở đâu, thân phận nàng ấy là gì ?".

Am vệ thấy dáng vẻ của chủ tử bèn nói tiếp :

"Thân phận của công chúa trước là nhị tiểu thư của Thượng Thư phủ, sau khi biết mọi chuyện thái tử đã xin hoàng thượng sắc phong nàng ấy là An Bình huyện chủ rồi ạ !".

Vẻ mặt Cẩn Thanh vô cùng vui mừng nói :

"Tốt, thật tốt cuối cùng đã tìm ra nàng, dù nàng có là ai thì ta nhất định phải lấy được nàng ".

Ám vệ nhìn dáng vẻ của chủ tử không nỡ phá ngang nhưng hắn không thể không nói :

"Chủ tử cách đây không lâu An Bình huyện chủ đã được ban hôn cho thái tử làm thái tử phi rồi ạ!".

Diệp Cẩn Thanh bật dậy giọng hoảng hốt :

"Cái gì, ngươi nói cái gì, ngươi nói lại ta xem nào, tại sao lại như thế, bọn họ là huynh muội mà ?".

Tên ám vệ toát mồ hôi nhưng vẫn chầm chậm nói :

"Chủ tử huynh muội chỉ là trước đây thôi, giữa bọn họ thực sự đâu có liên quan gì đâu ạ !".



Diệp Cẩn Thanh dáng vẻ buồn bã, hắn thật sự đã đến muộn rồi, hắn đã bỏ lỡ thời gian quan trọng nhất rồi, bây giờ làm sao đây.

Ám vệ nhìn dáng vẻ thất thểu của thái tử cũng hiểu tâm trạng của Y, trước khi sang Thục quốc thái tử đã vui mừng như thế nào, vậy mà ai ngờ thê tử lại không phải là người trong lòng.

Ám vệ liền nói tiếp :

"Vậy chủ tử hôn sự kia có tính nữa hay không, dù sao thì cũng mang sính lễ đến rồi chỉ còn thiếu mỗi thánh chỉ ban hôn nữa mà thôi ?".

Diệp Cẩn Thanh khua tay thất thểu đi vào nói :

"Còn hôn sự gì nữa, người ta muốn thành thân đã có hôn sự ta còn cưới ai nữa chứ ".

Nói rồi Y liền đi vào bên trong, ám vệ nhìn theo mà thở dài, lần này chủ tử thật sự là bị sốc không nhỏ.

Nhưng bây giờ phía hoàng thượng và tam công chúa Thục quốc phải xử trí sao đây, không thể nói rõ nguyên nhân thực sự được, nếu không danh dự của tam công chúa sẽ mất hết, dù sao nàng ấy cũng là đích nữ

Nếu xử lý không ổn thỏa e rằng sẽ dẫn đến hiềm khích không đáng có, Thục quốc sẽ nghĩ rằng Tây quốc khinh thường họ.

Ám vệ liền nhanh chóng đi bàn chuyện này với sứ thần chắc chắn sẽ tìm ra cách giải quyết.

Sáng hôm sau Diệp Cẩn Thanh đã thay y phục gửi bái thiếp đến phủ Thượng Thư để gặp An bình huyện chủ.

Khi Phi Loan nhận được bái thiếp cũng có chút giật mình vì không nghĩ rằng nhanh như thế Y đã biết chuyện.

Đối với nam nhân này nàng cũng có chút cảm tình, là một người văn nhã tài giỏi, trước kia giúp đỡ nàng không ít.

Nàng liền cho người mời thái tử Tây quốc vào phòng khách, dù sao cố nhân đã đến cửa không gặp e là có chút thất lễ .



Diệp Cẩn Thanh ngồi chờ tâm trạng có chút thấp thỏm, nhớ đến tiểu cô nương có nụ cười tỏa sáng Y lại tự mỉm cười.

Lúc này Phi Loan đã đi đến nhìn thấy Y liền cúi đầu hành lễ :

"Tham kiến thái tử điện hạ, người ngồi ở đây đợi đã lâu chưa ?".

Diệp Cẩn Thanh ngước lên, đúng rồi nụ cười này, ánh mắt này mới giống với người trong trí tưởng tượng của Y, Y biết mà nàng lớn lên sẽ thực sự rất xinh đẹp.

Y đứng lên kéo tay nàng rồi nói :

"Giữa ta và muội đừng câu nệ thế, muội thay đổi nhiều so với trước kia khiến ta thật sự không nhận ra, sao ta gửi thư cho muội lại không thấy muội hồi đáp lại , làm ta vô cùng lo lắng ?".

Phi Loan mím cười nói :

"Thái tử cũng biết thân phận bây giờ của ta mà, có lẽ thư mà thái tử gửi cho ta đều ở hoàng cung nên ta không nhận được ".

Lúc này Cẩn Thanh mới nhớ ra, đúng rồi trước đó hai người thư từ qua lại đều là ở trong cung, nàng ba năm trước đã rời cung thì làm sao có thể đọc được thư chứ, hóa ra Y đã trách lầm nàng .

Nghĩ đến Y lại thở dài, thật sự giữa hai người chỉ có duyên nhưng không có phận, Y nhìn nàng trầm tĩnh hỏi ;

"Ta nghe nói muội có hôn sự với thái tử Triệu Cảnh Hoàng, muội có nguyện ý hay không?, nếu muội có gì đó khó mở lời ta sẽ giúp muội ?".

Phj Loan vừa nghe đã hiểu ý của Y muốn nói gì, nàng mỉm cười ánh mắt hiện lên sự hạnh phúc nhẹ nhàng nói :

"Huynh ấy và muội từ nhỏ đã ở bên nhau, vô cùng hiểu nhau, giữa hai người bọn ta tâm ý tương thông, là ta cam tâm tình nguyện nên huynh yên tâm đi ".

Diệp Cẩn Thanh nhẹ nhàng mỉm cười nói :

"Thật sự chúc mừng muội, Cảnh Hoàng là một nam nhân tốt, chắc chắn huynh ấy sẽ mang lại hạnh phúc cho muội, ta thật tâm chúc phúc hai người ".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.