"Có phải huynh hiểu lầm ý của ta rồi không ?, bản thân ta là nữ tử hậu trạch sẽ không liên quan đến triều chính, giúp huynh là vì bản thân ta thấy huynh có tài, lại là người thành thật sẽ dễ bị kẻ khác ghanh ghét chứ bản thân ta không nghĩ sẽ lợi dụng huynh điều gì cả ".
Lưu Khải cảm thấy vô cùng xấu hổ khi lấy bụng tiểu nhân đi do lòng quân tử, nàng không có ý gì với mình mà mình lại nghĩ không tốt về nàng, hắn gãi đầu nói :
"Xin lỗi huyện chủ, nếu ta nói lời gì không phải mong huyện chủ bỏ qua, là ta đã thất lễ rồi ".
Phi Loan lắc đầu nói :
"Ta không trách huynh, huynh vừa mới thăng chức là quan tam phẩm sẽ có rất nhiều người đánh chủ ý lên huynh, huynh cẩn thận là điều đương nhiên.
Nhưng ta e với tính cách ngay thẳng và không có chỗ dựa của huynh sẽ gặp nhiều phiền toái.
Vẻ mặt Lưu Khải thoáng hiện lên sự lo lắng, nàng nói đúng hắn ta đã từng gặp qua và trải qua rồi nên biết ở kinh thành nếu không có chỗ dựa e rằng dù có tài giỏi đến thế nào cũng không được cất nhắc và đề bạt.
Phi Loan thấy Lưu Khải tuy tính tình cương trực nhưng cũng vẫn dễ dạy, nàng từ từ nói :
"Nếu huynh coi ta là bạn thì ta có thể giới thiệu huynh là học trò của thái phó, tuy nhiên ta chỉ giúp huynh mở đầu, còn sau này huynh có đạt được thành tựu hay không là do huynh "
Ánh mắt Lưu Khải ánh lên vẻ vui mừng, Thái phó người này không phải là thầy dạy học của thái tử hay sao, nếu được làm môn hộ dưới trướng ông ấy không phải tiền đồ sẽ vô cùng thuận lợi hay sao ?
Hắn ta liền nhang chóng nói :
"Thật là tốt quá, cảm tạ huyện chủ rất nhiều, vậy bây giờ hạ quan phải làm gì mới có thể làm môn đồ dưới trướng của thái phó ".
Phi Loan gật đầu nói :
"Ta sẽ viết thư gửi cho thái phó huynh hãy đến đó bái sư, thái phó là người trọng hiền tài ta tin chắc chắn ông ấy sẽ nhận huynh thôi, nhưng huynh phải nhớ một điều ta chỉ giới thiệu còn sau nay phấn đấu như thế nào là do huynh ".
Nói rồi Phi Loan liền viết một bức thư đưa cho A Nhược nói :
"Ngươi hãy mang đến cho thái phó, cứ nói là An Bình huyện chủ có lời nhờ ".
Lưu Khải liền đứng dậy theo cáo từ trở về, nút thắt trong lòng đã được gỡ bỏ hắn ta cũng có chút nhẹ lòng, cảm thấy tính tình mình quá đa nghi.
Nhưng cũng không thể trách hắn, từ quê lên kinh thành dự thi vất vả gian truân, thực tế đã liên tục vả mặt hắn cho nên hắn thực sự không thể không phòng.
Thôi vậy sau này nếu trên triều hắn có thể thuận buồm xuôi gió thì công ơn này của nàng hắn sẽ tìm cơ hội bù đắp.
Khi Lưu Khải rời phủ A Vũ có chút không vui hỏi :
"Tiểu thư người giúp tên đó nhiều như vậy mà hắn lại dám nghi ngờ người, có biết bao nhiêu người muốn trở thành môn hạ của thái phó mà người không nhận.
Tính tình hắn như vậy nô tỳ sợ rằng sau này chẳng biết đến ơn của tiểu thư đâu ".
Phi Loan mỉm cười nói :
"Không sao, tuy rằng sau này hắn không có ích với ta nhưng lại vô cùng có ích với ca ca.
Ta lại thích hắn như vậy, biết co biết giãn, biết thời biết thế, hắn là một nhân tài, ca ca sau này có hắn sẽ đỡ đi một văn nhân, có thể dùng được ".
A Vũ mặc dù không hiểu nhưng nàng ta cùng A Nhược luôn luôn tin tưởng vào tiểu thư, người đã nói như vậy chắc chắn có dụng ý của người.
Phi Loan thở dài hỏi :
"Sao lần này ca ca gửi thư về muộn như thế, không biết huynh ấy có chuyện gì hay không ?".
A Vũ trấn an nàng :
"Tiểu thư đừng lo chủ nhân tài giỏi như vậy chắc chắn sẽ không sao đâu, trời cũng trở gió rồi tiểu thư vào phòng thôi.
À quên nô tỳ chưa nói với tiểu thư, tam công chúa có gửi bái thiếp đến phủ nói là hoàng hậu tổ chức yến tiệc mời các tiểu thư thế gia, công chúa người có đi hay không ?".
Phi Loan lắc đầu nói :
"Không đi, nhàm chán ả ta không biết còn muốn khoe khoang điều gì nữa, ca ca không có trong cung ta vào cung làm gì.
Ngươi cứ lấy lý do ta bị phong hàn không thể đi sợ ảnh hưởng đến phượng giá là được.
Nàng ta muốn thời gian này phô trương thanh thế muốn để mọi người biết đến mình đây mà, một công chúa giả như ta đến không phải để cho bọn chúng xì xào bàn tán hay sao ?.
A Vũ thấy vậy liền nhanh chóng cử người đi báo lại, dù sao đây cũng là bái thiếp trong cung nên không thể trả lời qua loa được.
Thái phó sau khi nhận được thư của nàng thì ngay ngàu hôm sau đã hẹn gặp Lưu Khải, đây là lần thứ hai ông gặp hắn từ sau khi lên triều.
Càng nhìn thái phó càng cảm thấy hài lòng, con mắt của An Bình huyện chủ thật không tồi, sau này nêua dẫn dắt tân khoa trạng nguyên này tốt sẽ trở thành con dao sắc nhọn cho thái tử sau này.
Lưu Khải đến tận khi Thái Phó chính thức nhận mình làm đệ tử lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]