Giặc Man Di quốc bạo loạn muốn cướp thành trì của Thục quốc ta, hoàng thượng muốn cử đại tướng quân Tô Vinh đi nhưng thái tử lại xin ra trận.
Thái tử tuy có thực quyền nhưng lại không am hiểu hành binh, cơ hội lần này là cơ hội tốt vừa có thêm quân đội, nâng cao kỹ thuật và nhất là được lòng dân.
Nước đi này của thái tử phải nói là nguy hiểm nhưng lại vô cùng có lợi cho đăng cơ sau này.
Thế nhưng lần đi này không ai tính trước được lại kéo dài lâu như thế, quân Man Di gian xảo, thái tử dùng sự thông minh và tài binh lược của mình trong vòng ba năm dẹp hết nội loạn và thu Man di sát nhập vào Thục quốc khiến Thục quốc càng lớn mạnh.
Sau này Cảnh Hoàng cưới Hoa Uyển Dung của đại tướng quân Hoa gia làm thái tử phi, hai bên liên hợp với nhau tiêu diệt Dương gia.
Thế lực của Dương gia bị tan rã, kẻ chết người về quê cáo lão, tam hoàng tử trở về đất phong, còn hoàng hậu thì bị bệnh nặng chết lạnh lẽo cô độc trong Trữ Tú cung.
Tân đế sau khi lên ngôi thì không sắc phong cho bà ta là thái hậu, mà cả đời bà ta sống hay chết đi đều chỉ là hoàng hậu mà thôi, có thể nói thái tử đã trả thù được cho kẻ hại chết mậu hậu của mình.
Phi Loan đang liên miên nhớ lại cốt chuyện để đan xen nó vào một cách hoàn chỉnh thì tiếng nói trầm ấm vang lên :
"Muội làm gì mà thẫn thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tam-cong-chua/3737895/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.