🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Từng màn biểu diễn phía sau cũng vô cùng nổi bật, có điệu múa kinh diễm của Dương Hòa Thạc rồi nên những tiết mục phía sau đều đổi thành đánh đàn, vẽ thư pháp...

Cũng có một số vị tiểu thư không kịp chuẩn bị nên vẫn chọn múa nhưng không được để ý nhiều cho lắm.

Người mà Phi Loan ấn tượng nhất là Hoa Uyển Dung là đích nữ của phủ Đại tướng quân, nàng có một màn múa kiếm vô cùng đặc sắc.

Ngươi này sở dĩ Phi Loan để ý đến là vì cốt truyện nàng ấy được thái tử ca ca chọn làm thái tử phi.

Sau này Hoa gia trợ lực giúp đỡ cho thái tử rất nhiều, thái tử tuy không yêu nàng ấy nhưng đối với nàng ấy cũng tốt, tương kính như tân, sau này lên ngôi đã phong nàng ấy làm hoàng hậu.

Mà vị Hoa Uyển Dung này lại vô cùng ai mộ thái tử, lần này nàng ấy đến đây cũng chính là mục đích ấy, Hoa gia có thể nói là gần ngang sức ngang tài với Dương gia và Hạ gia.

Thế chân vạc này đã được hoàng thượng sắp xếp và bố trí bao nhiêu năm qua để trợ giúp cho thái tử sau này rất nhiều, có thể nói hoàng thượng cũng là người có tình sâu đậm với tiên hoàng hậu, cho nên dù tiên hoàng hậu mất bao nhiêu năm ông vẫn suy nghĩ tâm cơ để giúp thái tử lớn mạnh.

Phi Loan hiểu thế cục cho nên sau này nàng biết bản thân mình sẽ chẳng giúp gì được cho huynh ấy nên nàng sẽ không nhỏ nhen cướp mất vị trí hoàng hậu kia, chỉ cần huynh ấy cho nàng là vị trong tử phi là rồi.

Nếu không có sự giúp sức của Hoa gia e rằng thái tử sẽ không thuận lợi lên ngôi được, mà nếu huynh ấy không làm hoàng thượng e rằng với tính cách nhẫn tâm kia của Triệu Cảnh Võ sẽ không tha thứ cho huynh ấy.

Cuối cùng người mà nàng mong chờ cũng xuất hiện, nữ chính của tác phẩm này.

Nàng nhớ khi nguyên chủ thê thảm bị nhốt vào trong nhà lao giam cầm vĩnh viễn thì nàng ta phong quang được gả cho nhị hoàng tử Tây quốc sau này trở thành hoàng hậu của Tây quốc người người hâm mộ.

Lâm Diệp Cẩn bước ra nhẹ nhàng cúi đầu thỉnh an, đúng như dự liệu của nàng Hoàng hậu cùng Lưu ma ma một thoáng sững sờ nhìn nàng ta không chớp mắt.

Hoàng hậu có chút bối rối hỏi :



"Ngẩng đầu lên cho bổn cung xem, ngươi là nữ nhi nhà ai ?".

Lâm Cẩn Diệp có chút lo sợ liền từ từ ngẩng đầu lên, Lưu ma ma đứng bên cạnh có chút kích động nói :

"Giống, quá giống".

Lâm Cẩn Diệp không biết ma ma bên cạnh nói nàng giống ai, nhưng nàng ta vẫn quy củ trả lời :

"Khởi bẩm hoàng hậu tiểu nữ là Lâm Cẩn Diệp là nữ nhi của Phủ Thượng Thư ạ !".

Tất cả mọi người ở đây xì xào nói :

"Hóa ra là nữ nhi của Lâm gia, là con của vị di nương kia ".

Từng lời nói khiến cho Lâm Cẩn Diệp có chút bối rối, chuyện xấu của Lâm gia có ai mà không biết chứ, chính vì vậy nên nàng ta rất ít khi ra khỏi phủ.

Nàng ta đã từng than thân trách phận, tại sao nàng ta không phải là đích nữ mà lại là thứ nữ, nếu không với tài hoa của nàng ta ở đây có ai sánh được chứ.

Hoàng hậu một chút trấn tĩnh hỏi :

"Nha đầu ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi ?".

Lâm Cẩn Diệp vội cung kính trả lời :

"Khởi bẩm hoàng hậu tiểu nữ còn mấy ngày nữa là tròn mười hai tuổi a!".

Hoàng hậu nhẹ gật đầu, bây giờ đang cung yến không tiện hỏi nhiều hơn, bà mỉm cười nói :



"Vậy ngươi hãy biểu diễn đi ".

Lúc này Lâm Cẩn Diệp mới thở phào, còn Lâm di nương ở phía trên thì sợ đến toát mồ hôi, từ trước đến giờ sủng thiếp diệt thê là tối kỵ, lão gia vì bà ta mà làm đến như thế này rồi.

Tuy nhiên lầm này vì tương lai của nữ nhi bà ta không thể không tới, bà biết nữ nhi của mình vô cùng tài giỏi, nếu là tài nữ kinh thành cũng không sai.

Lần này tiến cung biết đâu nữ nhi có thể lọt vào mắt xanh của một vị hoàng tử nào thì sao, vị trí chính phi có thể khó chứ trắc phi bà tin chắc nữ nhi mình sẽ làm được.

Lâm Cẩn Diệp chọn một bài múa tương phản với bài múa của Dương Hòa Thạc, nếu nói Dương Hòa Thạc phong thái kiêu sa, mê hoặc thì ngược lại nàng chọn một điệu múa vô cùng nhẹ nhàng và thoát tục giống như nàng tiên lạc xuống nhân gian.

Dáng dấp nàng ta không tệ, tuy nhiên tuổi còn nhỏ thân hình chưa phát triển hết cho nên tuy có đẹp nhưng không hoàn hảo như Dương Hòa Thạc kia.

Kết thúc điệu múa từng tiếng vỗ tay vang lên, có thể nói nàng ta cũng có chút bản lĩnh, tuổi còn nhỏ mà múa như vậy là đẹp lắm rồi.

Lúc này đây Triệu Phi Yến liền đứng lên nói :

"Hoàng hậu, nữ nhi rất hoài niệm điệu múa khổng tước của tam muội trong lần sinh thần của thái tử ba năm trước, không biết hôm nay có thể được chiêm ngưỡng lại được không ?".

Hoàng hậu liền quay sang nàng rồi hỏi :

"Loan nhi con có muốn tham gia một tiết mục góp vui không ?".

Phj Loan lạnh nhạt lắc đầu trả lời :

"Đây là yến tiệc hoa mẫu đơn mẫu hậu vì các tiểu thư thế gia tổ chức nữ nhi tham gia làm gì chứ, như thế không công bằng với các nàng ấy, với lại điệu múa đó nữ nhi chỉ múa duy nhất vì thái tử ca ca mà thôi, thứ cho nữ nhi thất lễ ".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.