Hổ dữ không nỡ ăn thịt con vậy mà bà ta nhẫn tâm để đứa trẻ tám tuổi như nàng quỳ đến tận ba canh giờ, may mà sức khỏe nàng tốt chứ nếu không đã ngất ra đấy rồi .
Ngày hôm đấy phụ hoàng bế nàng về Dao Hoa cung, nhìn người quan tâm đến mình thì nàng mới biết không phải hoàng thượng vô tình mà là đế vương không biết phải thể hiện tình cảm như thế nào mà thôi.
Nàng mỉm cười trong lòng, không ngờ vì chuyện phạt này trong họa lại có phúc nàng có thể hiểu được mình cũng có chỗ đứng trong lòng phụ hoàng.
Được hai nhân vật lớn như này bảo kê thì nàng còn sợ gì nữa chứ.
Nhưng cái gì cũng sẽ có sự trả giá, tối hôm đó nàng sốt cao không ngừng, đầu gối vì bị quỳ lâu mà sưng đỏ lên vô cùng ghê sợ.
Trong lúc hôn mê nàng loáng thoáng thấy dáng vẻ lo lắng của thái tử ca ca, tự yên nàng lại buột miệng nói :
"Ca ca đừng rời xa muội, muội không muốn xa rời huynh " .
Giọng nói trầm ấm của Cảnh Hoàng vang lên :
"Muội ngủ đi huynh sẽ ở bên muội ".
Lúc này Phi Loan mới yên lòng nhắm mắt ngủ, sáng hôm sau khi nàng tỉnh dậy đã không thấy thái tử đâu.
A Tuyết vừa hay bước vào lo lắng nói :
"Công chúa người làm nô tỳ lo quá, tối hôm qua người sốt hôn mê cả đêm, thái tử nhận được tin liền đến chăm sóc người cả đêm hôm qua.
Thuốc ở chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tam-cong-chua/3733182/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.