Phi Loan thấy mình đã đạt được mục đích vô cùng vui mừng cầm lấy tay thái tử để Y dắt đi.
Triệu Cảnh Hoàng có chút lúng túng, từ trước đến nay Y chưa thân thiết với ai bao giờ cả, không nghĩ rằng tam muội lại dạn dĩ như vậy.
Phi Loan bước vào Đông Cung có chút choáng ngợp, nàng không ngờ lại rộng đến như thế.
Triệu Cảnh Hoàng nhìn dáng vẻ không giấu diếm của nàng thì bật cười nói :
"Sao muội lại ngạc nhiên như vậy, có cái gì lạ sao ?".
Phi Loan vẻ mặt phấn khích trả lời :
"Muội không nghĩ nơi ở của ca ca lại rộng lớn như vậy, một mình ca ca ở đây chắc là buồn lắm ".
Triệu Cảnh Hoàng lần đầu tiên thấy có người đồng cảm với mình, Y đã quen với cảnh này từ nhỏ, ngay từ khi Y một tuổi đã được sắc phong thái tử chuyển vào Đông cung ở, cho nên từ nhỏ đã quen với sự rộng lớn và lạnh lẽo nơi đây.
Phi Loan thấy Y trầm tư liền lấy đôi tay nhỏ bé của mình cầm chặt lấy tay Y rồi nói :
"Thái tử ca ca đừng buồn sao này Loan nhi sẽ ở bên cạnh ca ca làm bạn với ca ca có được hay không ?, muội cũng chẳng có ai chơi cùng muội cả ".
Đáng lý ra Triệu Cảnh Hoàng sẽ từ chối nhưng không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào Y lại gật đầu.
Phi Loan thấy Y gật đầu vô cùng vui vẻ liền nhón chân lên thơm vào má Y một cái vẻ mặt vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tam-cong-chua/3733180/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.