Ước chừng hơn ba chén trà Vân Cung rốt cuộc cùng Vân Nhiên ly khai tửu lâu đi dạo đường phố:
“Sư thúc… ta đi qua bên kia xem một lát” Vân Nhiên kéo kéo góc áo Vân Cung. Nàng mới nhìn thấy được một cây trâm cài thật hợp ý.
Tiểu cô nương mà, hắn cũng không quá để ý. ╮(╯▽╰)╭
Đứng nhàm chán bên vệ đường Vân Cung không biết làm gì đành ngồi tán gẫu với hệ thống trong ý thức hải. Linh hồn vừa mới xuất ra khỏi cơ thể, thì bên ngoài vệ đường đã bắt đầu trở nên loạn thất bát tao.
Vẻ mặt của Vân Cung thoáng vẫn như cũ đạm mạt nhưng lại không dấu được vẻ tuyệt mỹ làm cho biết bao cô nương mỗi lần đi ngang qua đều không tự chủ được đỏ mặt quay đầu lại nhìn trộm mấy cái:
“Người nam nhân này thật mỹ a!”
Thậm chí có người còn bạo hơn đứng bên đường cái phóng mị nhãn với hắn.
Hệ thống: “…”
Tui hông biết có nên nói tình trạng bên ngoài của ký chủ hông ta. Nhìn nhìn vẻ mặt nói chuyện phiếm say sưa của Vân Cung ngồi đối diện, hệ thống im lặng đốt nến. Vẫn là thôi đi!
[ Uy, kí chủ sao tui cảm thấy có khí tức nam chính]-Hệ thống vẻ mặt ngờ nghệch nhìn Vân Cung.
“Mày đừng đùa chứ” cho tao xin đi, nam chính làm sao mà ở đây chứ. Con hệ thống nhà hắn cứ thích đùa kiểu này, hắn mà yếu tim coi như là đi tong với nó.
[ Uy.. Uy tui nói thật mà, không tin thì nhìn đi] nói rồi nó chiếu ra màn hình trí quang cho Vân Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-lam-su-do-voi-boss-phan-dien-cung-nam-chinh/762190/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.