Bạch Hàn Sâm dùng tiểu đoản đao rạch một đường trên ngón tay cái, giọt máuđỏ rực như chuỗi châu đứt đoạn rơi xuống không ngừng bị cuốn bí tịch kia hút lấy. Đại khái sau khi hấp thụ đủ máu rồi cuốn bí tịch đó khôngngừng phát ra kim sắc. Ánh sáng của nó rực rỡ tựa ánh mặt trời có thểthiêu đốt vạn vật, nhưng lại đối với Bạch Hàn Sâm nhu hòa dị thường.Nhận chủ thành công- trích Nghịch tập đế vương chi đồ-
[ Ngươi làm vậy liệu có đúng không?]- Hệ thống nhìn ký chủ nhà nó đầy nghi hoặc.
Vân Cung cũng không cảm thấy hành động của mình có gì là không đúng, hắn cười trả lời: “Ta tự biết có chừng mực”
Hệ thống im lặng không trả lời, nó cảm thấy suy nghĩ của con người thật là phức tạp nó không tài nào hiểu nổi nữa.
Vân Cung vừa đi trên đường bất chợt hắn dừng lại giơ ống tay áo lêncao, hắn lại đen mặt. Nhất định sau này đi đâu cũng phải mang khăn tayđó là điều mà hắn tổng kết được.
Nghiêm Tu sau khi áp chế đượcma khí đả thông kinh mạch, tốc độ tu luyện của nó lại tăng lên rấtnhiều. Bạch Hàn Sâm cũng không ngoại lệ tốc độ cũng không thua kém gìbé, còn nguyên nhân thì… tự hiểu đi 〜( ̄△ ̄)〜
Vân Cung cảm thấytrời hôm nay thật đẹp, rất thích hợp để hắn nghỉ ngơi a (Lười biếng thìcó). Nghiêm Tu cùng Bạch Hàn Sâm vẫn như cũ ở bên cạnh hắn.
“Cung sư đệ…” từ xa Vân Cung đã thấy bóng dáng của chưởng môn sư huynhVân Lam đang đi đến. Y vẫn như vậy vẫn khuôn mặt (giả) lạnh lùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-lam-su-do-voi-boss-phan-dien-cung-nam-chinh/254255/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.