Đám khất cái thấyđồng bạn bị chết thảm thiết đâu còn thời gian để mà quản chuyện khác.Bọn chúng hớt hả chạy ra ngoài hẻm nhỏ để lại Vân Cung cùng hai đứa trẻ.
Vân Cung biết chuyện này đã thanh toán xong, bây giờ hắn đang nghĩ làm thế nào để mang boss phản diện về a.
Hình như trong truyện hắn có viết thế này.
Vân Cung cao ngạo mà lạnh lùng, hắn giương đôi mắt bén nhọn tràn đầy lãnhhuyết nhìn xuống đứa nhỏ khất cái. ‘Ngươi muốn dẫm đạp người khác dướichân hay nguyện ý để người khác dẫm đạp ngươi’ môi mỏng khẽ nhếch, VânCung vân vê đôi còng tay trên cổ tay mình, dường như hắn không để ý đếnmọi chuyện đang diễn ra xung quanh.
Đứa nhỏ khất cái không chútdo dự quỳ xuống, nó không để ý đến bàn tay của mình bẩn hay không nắmchặt góc áo thiếu niên, cắn chặt răng nói: ‘Ta muốn bọn họ phải hối hận… ta phải trở nên cường đại..’ trong lời nói của đứa nhỏ chưa quá mườituổi này dường như còn kèm theo một cổ hơi thở hận thù, bạo ngược. –trích Nghịch tập đế vương chi đồ-
Cung tiểu đại thần trong lòng thầm nuốt nước bọt. Cái kịch bản mà hắn viết ra hình như có chút không phù hợp với trẻ em nhỏ đi.
Hắn cố tình trưng ra biểu cảm lạnh lùng, đôi tử mâu lạnh lẽo liếc nhìnđứa nhỏ đang bán ngồi dưới đất, môi mỏng vừa nhếch: ‘Ngươi có…’
‘Ân nhân… làm hơn hãy thu nhận ta’ chưa để hắn nói xong Nghiêm Tu đã nhanh như chớp quỳ xuống dưới chân Vân Cung.
(´⊙ω⊙`) Hình như có gì đó sai sai nha???
Hắn còn chưa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-lam-su-do-voi-boss-phan-dien-cung-nam-chinh/254252/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.