“Cạch.. Cạch…” tiếngngón tay va chạm với bàn phím tạo ra những âm thanh đều đặn vang lêngiữa không trung. Một cậu thanh niên tuổi không tầm quá ba mươi trênngười mặc một bộ đồ thể dục thoải mái, mắt đang chăm chú dán lên mànhình máy vi tính.
Miệng cậu không ngừng lẩm bẩm: “Đúng rồi…chính là cái này...” ngón tay không tự chủ gõ lên bàn phím nhanh hơn một chút “Trên đỉnh Hắc Mộc Nhai Bạch Hàn Sâm trên người đã bị trọngthương, xung quanh hắn là hàng trăm đạo sĩ lúc nào cũng như hổ rình mồi, chọn thời điểm nhìn chằm chằm vào cái bí cảnh Bình Thiên ở trên ngườihắn.
Bạch Hàn Sâm nhìn đám người tự nhận là quang minh chánhphái này trong lòng không khỏi cười lạnh. Một vị đạo sĩ khoác chiếc áocà sa dành cho hòa thượng, tay đang nắm chuỗi phật châu nhu động qualại, từ ái nói: “Bạch thí chủ ngươi hà tất gì lại cố chấp đến như vậy…Phật nói Hồi Đầu Thị Ngạn* nếu người thật lòng hành tâm hối cải rồi thìắt hẳn chúng ta nhất định sẽ chừa cho ngươi một con đường sống..”, vịnhân sĩ nhỏ con bên cạnh mặc đồ rách rưới hẳn là người của cái bang phái cũng nhanh chóng lên tiếng phụ họa: “Đúng đấy.. Hoài Liệt chân nhân nói đúng… Bạch Hàn Sâm ngươi nên đầu hàng đi”. (Hồi Đầu Thị Ngạn tức quayđầu là bờ)
Như đang nghe một hồi chuyện cười Bạch Hàn Sâm khôngtoát lên một trận tiếu ý. Tiếng cười của hắn như cuồng dại, nhưng lại đè nén bi thương. Như trong một khắc khiến cho đám nhân sĩ ở đây thất thần Bạch Hàn Sâm dưới con mắt ngạc nhiên của bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-lam-su-do-voi-boss-phan-dien-cung-nam-chinh/254246/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.