Đêm qua Quảng Lộ lăn lộn đến lợi hại, vốn dĩ cho rằng bị Dạ Thần Điện hạ ôm sẽ không ngủ được, nhưng có thể là uống rượu với Cẩm Mịch, tuy rằng bị ôm có điểm không thoải mái, lúc sau dần dần thích ứng, hơn nữa men say đột kích, nàng ngủ đến còn tính khá tốt.
Sáng sớm hôm sau ánh mặt trời ấm áp chiếu vào mặt như ngọc của Nhuận Ngọc, bởi vì bị ánh mặt trời kích thích, Nhuận Ngọc chậm rãi mở to. Tối hôm qua uống rượu uống quá hưng phấn, ký ức phần sau hắn không nhớ.
Tục ngữ nói, đứt phim.
Cảm giác được chính mình hình như là ôm một cái vật thể mềm mại, cảm giác vật liệu may mặc ma xát làm trong lòng Nhuận Ngọc giật mình, cúi đầu vừa thấy lại là đôi tay chính mình ôm Quảng Lộ, chân còn vắt ngang hông Quảng Lộ, hai người đều là quần áo không chỉnh tề, tư thế thập phần ái muội.
Mặt Nhuận Ngọc Đại điện hạ đỏ bừng một chút, tay lập tức buông Quảng Lộ ra còn đẩy nàng một phen. Hắn trốn đến chỗ rất xa, ngồi ở trong góc, còn hướng trên người chính mình quấn chặt chăn, mắt hàm ủy khuất mà nhìn về phía Quảng Lộ, cùng hình tượng ngày thường ôn nhuận như ngọc hoàn toàn không giống nhau.
Quảng Lộ bị Nhuận Ngọc đẩy, cũng chậm rãi chuyển tỉnh. Vừa mở mắt, liền nhìn thấy bộ dáng Nhuận Ngọc như phụ nữ nhà lành chịu nhục.
Đây là tình huống như thế nào?
Đột nhiên nhớ tới đêm qua điện hạ ôm chính mình không buông tay, khả năng sáng nay tỉnh lại thấy tư thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-la-quang-lo-trong-huong-mat/165801/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.