Cảm giác được trên cánh tay truyền đến khí lực, trời ạ, khí lực của cậu có thể đừng có lớn như vậy hay không. Dùng sức rút về cánh tay của mình, không có kết quả. Nữ nhân chết tiệt, không phải cậu không sợ trời không sợ đất sao? Trong lòng ta có chút nhưng ngoài miệng lại nói lời an ủi: "Sắc nhi, cậu đừng nắm chặt cánh tay của tớ, không phải có tớ ở đây rồi sao."
"Ừ!" Nghe giọng nói rầu rĩ của Sắc Nhi truyền đến, ta đã nghĩ cười "Mới vừa rồi, cậu không phải rất có tinh thần sao, như thế nào lại thành dáng vẻ hiện tại này??"
"Cậu cũng không nhìn xem hiện tại là tình huống gì, may mắn là có cậu, Nguyệt Nguyệt, bằng không tớ đã bị dọa chết!" Sắc Nhi ngẩn đầu bất mãn nói. "Cậu nói là yêu quái đang làm loạn vẫn là quỷ hồn làm loạn?"
"Như thế nào? Cậu vẫn còn sợ loại đồ vật này, không phải trước kia đã thấy qua rồi sao?" Ta nhíu mày không cho là đúng: "Cậu đừng quên lúc trước đây ở nhà tớ đã nhìn thấy yêu quái này, làm sao không thấy cậu sợ."
"Kia là không giống có được không, yêu quái trong nhà cậu đều là bị bắt ăn xong được không, như làm sao có thể so sánh hai cái với nhau được." Sắc Nhi lật mình xem thường, biểu tình trên mặt cũng có chút rối rắm, làm cho ta bắt đầu nghĩ đến lần đầu tiên nàng đi đến nhà của ta, trực tiếp dọa ngất nàng. Đương nhiên, loại chuyện này ta mới không ngốc mà nói ra, bằng không, không chừng quay về trường học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-la-muoi-muoi-cua-kouga/101722/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.