Cảm giác được trên cánh tay truyền đến khí lực, trời ạ, khí lực của cậu có thể đừng có lớn như vậy hay không. Dùng sức rút về cánh tay của mình, không có kết quả. Nữ nhân chết tiệt, không phải cậu không sợ trời không sợ đất sao? Trong lòng ta có chút nhưng ngoài miệng lại nói lời an ủi: "Sắc nhi, cậu đừng nắm chặt cánh tay của tớ, không phải có tớ ở đây rồi sao."
"Ừ!" Nghe giọng nói rầu rĩ của Sắc Nhi truyền đến, ta đã nghĩ cười "Mới vừa rồi, cậu không phải rất có tinh thần sao, như thế nào lại thành dáng vẻ hiện tại này??"
"Cậu cũng không nhìn xem hiện tại là tình huống gì, may mắn là có cậu, Nguyệt Nguyệt, bằng không tớ đã bị dọa chết!" Sắc Nhi ngẩn đầu bất mãn nói. "Cậu nói là yêu quái đang làm loạn vẫn là quỷ hồn làm loạn?"
"Như thế nào? Cậu vẫn còn sợ loại đồ vật này, không phải trước kia đã thấy qua rồi sao?" Ta nhíu mày không cho là đúng: "Cậu đừng quên lúc trước đây ở nhà tớ đã nhìn thấy yêu quái này, làm sao không thấy cậu sợ."
"Kia là không giống có được không, yêu quái trong nhà cậu đều là bị bắt ăn xong được không, như làm sao có thể so sánh hai cái với nhau được." Sắc Nhi lật mình xem thường, biểu tình trên mặt cũng có chút rối rắm, làm cho ta bắt đầu nghĩ đến lần đầu tiên nàng đi đến nhà của ta, trực tiếp dọa ngất nàng. Đương nhiên, loại chuyện này ta mới không ngốc mà nói ra, bằng không, không chừng quay về trường học cũng bị nàng đuổi.
"Tốt lắm tốt lắm, ngươi nhanh lên đi vào thôi" Bất tri bất giác (không để ý, không ý thức),thế nhưng đã đến của nhà Sắc Nhi, ta chạy nhanh đến nhắc nhở.
"Cậu muốn đi vào ăn một bữa cơm rồi lại đi tiếp hay không, mẹ của tớ là mỗi ngày đều ngóng trông cậu tới nhà ăn cơm..." Sắc Nhi vừa nói xong liền dùng chìa khóa mở cửa.
"Không cần..." Chính là ta vừa chưa nói xong, chỉ thấy mẹ của Sắc Nhi xuất hiện, cô ấy đứng ở cửa nói với ta: "Nguyệt Nguyệt, cháu đều đã đến đây làm sao không tiến vào ăn một bữa cơm rồi về."
"Nhưng...Vậy được rồi!" Vốn định cự tuyệt, lại nhìn đến chờ mong trên mặt của a di, ta chỉ có thể thu về lời cự tuyệt chưa kịp thốt ra.
Ở cửa thay đổi giày đi vào phòng khách nhà Sắc Nhi, nhà Sắc Nhi cũng không xa lạ đối với ta, ngược lại còn rất quen thuộc, dù sao trước đây ta thường đến nơi này chơi. Đi vào phòng khách, chính là nhìn thấy em trai của Sắc Nhi đang ngồi ở sô pha xem phim hoạt hình, ta đến gần, cũng ngồi xuống sô pha, xoa đầu tóc nhóc, hỏi: "Kiệt, bài tập làm xong chưa?"
"Làm xong, chị Minh Nguyệt gần đây cũng không tới nhà ta đâu!"Kiệt quay đầu, con ngươi lóe sáng chớp chớp nhìn ta.
"Ách, cái kia… bởi vì gần đây bận quá, đúng rồi Kiệt, em đang xem là phim gì hoạt hình vậy?" Nói xong, tầm mắt của ta di chuyển đến màn hình TV, kết quả là nghe đến một câu lời kịch trong TV 'Sesshomaru thiếu gia từ từ chờ ta a!', xuất hiện trên màn hình chính là một đầu tóc trắng dài, một thân trang phục màu trắng dài và rộng thùng thình, còn có một cái mao nhung nhung dường như rất dài "Vây kiên?". Ách, chính xác mà nói hẳn là yêu quái đi! Nhìn đến hình ảnh yêu văn trên mặt người nọ, ta đoán chắc nói. Tuy rằng dáng vẻ rất tuấn tú, nhưng nhưng cũng là yêu, điều này làm cho ta một chút hứng thú cũng không có.
Yêu da, kia là cái gì, của ta bản chức chính là trừ yêu sư mà.
"Chị Minh Nguyệt, ngươi nói cái gì?"
"A?" Bị giọng nói của Kiệt cắt đứt mạch suy nghĩ, nghe câu hỏi của cậu nhóc ta mới đột nhiên nhớ tới chính mình lại nói ra những suy nghĩ trong trái tim. Đối với lời nói ý nghĩ cũng không phải không thể nói, liền nói cho hắn: "Kiệt, ta vừa rồi đang nói người này là yêu đi!" Ngươi đã lại nhìn, hẳn là biết chưa.
"Tớ nói, hắn chính là Sesshomaru điện hạ trước kia tớ thường xuyên nói với cậu, không hổ là Sess sama nhà ta, dù cho nhìn thế nào cũng đẹp trai!" Còn chưa chờ Kiệt nói xong, Sắc Nhi trong phòng bếp đi ra vừa vặn nghe được lời nói của bạn tốt nhà mình rất là oán hận. Rõ ràng phía trước một mực ở bên tai ngươi nói, bất quá nhìn đến mỗ dễ nhìn trên màn hình TV, lại bắt đầu phạm mê gái.
Ta nghe được nàng trong lời nói gần như mê gái kia đầu ta đầy hắc tuyến, khóe miệng cũng không tự giác co quắp, tầm mắt còn thật sự đánh giá mỗ yêu trên màn hình. Thì ra người này chính là khuyển yêu Sesshomaru mà bạn tốt vẫn ở bên tai mình khen. Nhưng là ta không thể không củ vị trí đầu tiên: "Đẹp trai là đẹp trai, nhưng chung quy đây vẫn chỉ là yêu quái!"
"Yêu thì làm sao? Cậu khinh thường yêu sao?" Mỗ nữ mê gái nhìn ta xem thường, trong ánh mắt kia có hèn mọn làm cho ta thiếu chút nữa hộc máu, ngươi nha vừa rồi là ai sợ yêu như vậy, hơn nữa ngươi cũng nên ngẫm lại chức trách của ta."Sắc nhi, cậu phải biết rằng tớ là trừ yêu sư (pháp sư trừ yêu, thầy trừ yêu)!" Nữ nhân này mê gái thì mê gái, nhưng là tốt xấu gì cũng phải giả vờ thanh cao chút chứ.
“Trừ yêu thì trừ yêu, nhưng là Nguyệt Nguyệt, không phải tớ đã nói cho cậu Sesshomaru điện hạ chính là vương của Yêu Giới, cậu nghĩ muốn trừ cũng trừ không được, hơn nữa nếu là cậu, nói không chừng không cần mấy chiêu đã bị Sess sama ——" nói xong rồi lấy tay quàng trên cổ xuống, hoàn toàn không lo lắng bạn bè của nàng, nhìn đến biểu tình vui sướng khi người gặp họa của nàngnàng cỡ nào nghĩ muốn hộc máu, sau đó ta không thể bình tĩnh : "Cậu…. Nữ nhân chết tiệt này, tính khí khác thường không ai bằng, tốt xấu tớ cũng là tri kỉ củacậu nhiều năm như vậy.Có người nào lại đi nâng chí khí của người khác mà diệt uy phong của người nhà như cậu không? Lại nói ngươi gặp qua có yêu quái nào đẹp trai như vậy, chẳng qua chỉ là một bộ phim hoạt hình mà thôi."
"Ta chính là tính khí khác thường không ai thích, lại nói cậu có uy phong sao?"
"Tiết Sắc Nhi, ta..." em gái cậu, có bạn bè nào như cậu sao. Bất quá nhìn đến hình ảnh chuyển đổi trên màn hình TV, ta mới đột nhiên bừng tỉnh, ta giận ngươi làm cái gì, là ta não tàn mới cùng cậu tranh cãi về một bộ động mạn, lãng phí tinh lực của ta .
"Quên đi, cậu tiếp tục mê gái đi, tớ gọi điện thoại về nhà nói tớ không về ăn cơm." Lắc lắc đầu đi tới một bên gọi điện thoại báo cho lão nhân trong nhà.