“Ngươi sao rồi?” Sáng sớm Hiên Viên Triệt đã đến Nhã Phượng các, quan tâm hỏi thăm bệnh tình của nàng.
”Đều đã không sao.”
Nàng ngồi trên giường thấy Hiên Viên Triệt bước vào cũng không thèm đứng dậy hành lễ, cũng không trang điểm chảy tóc. Vẫn là bộ dáng bạch y thoát tục cùng tóc dài buông xõa. Biết hắn đã sáng tỏ dung mạo của nàng nên nàng cũng không cần mang khăn nữa, bộ dáng xinh đẹp, phong tình vạn chủng nói không nên lời.
”Vậy thì tốt.” Hắn quả thực mê luyến nhan sắc khuynh quốc khuynh thành của nàng, dục vọng nam nhân nguyên thủy vì nàng lại thức tỉnh, bất quá hiện tại bị gương mặt bực tức vô thành nắm của nàng phá hủy tất cả.
”Ngươi có chuyện gì sao?” Hắn ngồi xuống giường, phượng mâu nheo lại hỏi nàng.
”Không có!” Nàng bĩu môi quay mặt đi, tay trắng nõn khoanh trước ngực, nhớ lại chuyện đêm qua càng khiến nàng thở hồng hộc.
Hắn nhướng mày, nàng hôm nay thực gan dạ, thường ngày đối hắn một bộ dạng chân chó, không dám hành động lỗ mãng, hôm nay lại cả gan hằng hộc với hắn, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái.
Nhưng mà hắn một chút tức giận cũng không có, chỉ là thích thú quan sát người ngọc trước mặt, bộ dáng giận dỗi cũng quá chọc lòng người đi.
”Ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không?” Phượng mang ý cười nồng đậm, nhưng bộ dáng lại thập phần nguy hiểm.
”Ách, ta ta... “ Nàng nhất thời bừng tỉnh, lắp bắp không biết nên nói gì, nha, có phải nàng chán sống rồi hay không, cư nhiên lại cư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-la-hoang-hau-that-sung/1593504/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.