“Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương giá lâm!”
Nàng chính là dị ứng với cái giọng bán nam bán nữ ẻo lả của Lâm cong cong.
Rõ ràng cùng là thái giám, nhưng Trần Phúc cùng Lâm Đinh không có như vậy a.
Nàng sánh vai cùng Hiên Viên Triệt tao nhã bước vào điện.
Nàng bỗng chóng một choáng ngộp bởi vẻ rộng lớn, tráng lệ của cung điện. Thực vượt qua sức tưởng tượng.
Hai bên có rất nhiều đại thần cùng gia quyến, đặc biệt là nữ nhi của bọn họ, ai cũng trang điểm, ăn vận thật xinh đẹp.
Bọn họ đồng dạng đem ánh mắt ngưỡng mộ bắn về phía Hiên Viên Triệt, lại có một phần khác hướng nàng vài tia chán ghét, khinh bỉ.
Nàng không mấy quan tâm, những ánh mắt như thế đã quá quen thuộc với nàng.
Khẽ liếc sang Hiên Viên Triệt, có chút đỏ mặt. Hắn thường ngày đã tuấn dật tà mị, hôm nay lại đặc biệt ưu tú hơn.
Khuôn mặt tuấn lãng như điêu khắc, thân người cao lớn rắn chắc vận hoàng y uy nghiêm.
E hèm, nàng đang bị hắn mê hoặc sao? Không bao giờ a!
Nàng đột nhiên thức tỉnh ngượng ngùng quay mặt đi.
Hiên Viên Triệt tất nhiên biết rõ từng hành động cử chỉ của nàng, buồn cười câu khóe môi.
Một cái cười nhếch mép cũng đủ làm trái tim hàng vạn thiếu nữ ở đây kịch liệt đập mạnh, thiếu chút nữa nhảy ra khỏi lòng ngực.
Nàng biết hắn đang cười nhạo mình, kín đáo nhéo một cái thật mạnh vào hông hắn.
Ăn đau, khuôn mặt Hiên Viên Triệt liền nhăn nhó, quay sang trừng nàng.
Nàng trưng bộ mặt vô tội.
”Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-la-hoang-hau-that-sung/1593498/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.