Có đánh chết nàng nàng cũng dám ra ngoài lãnh cung thêm một lần nào nữa.
Cái miệng nhỏ của nàng cũng thật linh nghiệm đi. Vừa nghĩ nếu chạy loạn sẽ gặp tên hoàng đế đáng sợ kia, thế nhưng lại biến thành thật?!
Từ đêm qua đến tận sáng, nàng không lúc nào được chợp mắt.
Nàng lúc nào cũng thấp thỏm lo sợ, không biết lúc nào Hiên Viên Triệt sẽ đến bắt nàng đi.
Đây chính là lần đầu tiên nàng thấy hối hận hành động dại dột của mình. À không, lần thứ hai. Lần thứ nhất chính là lúc nhận lời Nhạc Du tham gia đấu bóng chuyền!
Nàng thực muốn đập đầu vào đậu hũ chết a!
”Tiểu thư, hoàng thượng đến!”
Chết thật rồi!
Nàng tuyệt vọng khóc không thành tiếng.
Hiên Viên Triệt vừa bước vào liền thấy nàng nước mắt lưng tròng, quỳ xuống nhận mệnh.
Hắn biết nàng đang nghĩ cái gì, trong lòng cười nàng đã quá ngây thơ rồi. Thú vui mới mẻ này hắn đâu thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
Bất quá đôi mắt to tròn ngập nước nhìn hắn chằm chằm, ý muốn hắn tha cho mạng nhỏ của nàng lại khiến hắn mềm lòng, nhất thời quên hết kế hoạch trả thù dài hạn đối với nàng.
”Ái phi có điều gì muốn nói với ta sao?”
Muốn! Ta muốn ngươi tha cho ta, tiện thể ngươi đi chết luôn đi!
Trong lòng không ngừng gào thét, thế nhưng lời nói vừa tới cổ họng liền nghẹn lại, không biện pháp nói ra.
”Thật không có?”
Hắn câu khóe môi càng thêm tuấn mỹ, cộng thêm giọng nói trầm thấp tà mị càng khiến người ta muốn mê luyến. Nàng tuy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-la-hoang-hau-that-sung/1593495/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.