Mấy ngày nay có thể nói là khá yên bình đối với nàng. Bọn phi tần kia cũng không rảnh rỗi đến thị uy, ức hiếp nàng.
Điều khiến nàng thở phào nhẹ nhõm hơn chính là không gặp tên hoàng đế Hiên Viên Triệt nguy hiểm đầy mình kia.
Nàng trong lòng chỉ cầu mong những ngày tháng sau này sẽ tiếp tục bình yên như thế.
”Tiểu thư “
”A --” nàng đang thêu một chiếc hoa tay, mãi suy nghĩ miên man, bị Thanh nhi đánh thức khiến nàng giật mình, bất cẩn đâm kim vào tay mình.
Máu rất nhanh nhỏ một giọt lớn như hạt đậu xuống chiếc khăn đang thêu dở dang, không chần chừ, nàng liền tháo khăn che mặt xuống, trực tiếp ngậm tay vào miệng.
Đến một lúc thấy máu đã ngừng chảy, nàng mới lấy tay ra.
”Thanh nhi, muội giúp ta băng lại được không?''
Nàng vừa ngẩng đầu lên liền thấy Thanh nhi đứng trân trân, trợn to mắt nhìn mình.
Mắt nàng ta mang theo tia kích động không tin, có chút vui mừng, cũng có chút hoảng sợ.
”Thanh nhi, muội sao vậy?” nàng cũng đơ ra theo nàng ta, chẳng biết nàng ta rốt cuộc bị cái gì, hay là bị bệnh??
”Người... là tiểu thư sao?” Thanh nhi khó khăn lắm mới thốt nên lời, lời nói lấp bấp run run.
Nàng có chút giận thót, chẳng lẽ Thanh nhi biết nàng chỉ là một kẻ giả mạo, một linh hồn của thế kỉ hai mươi mốt nhập vào xác của tiểu thư nàng ta.
Không thể nào!
Thanh nhi không phải một kẻ tinh tế, dễ dàng phát hiện chuyện hoang đường này khó tin này.
Nàng khó hiểu nắm chặt chiếc khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-la-hoang-hau-that-sung/1593493/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.