“Tiểu Phàm, cậu giúp tớ đi mà” Nhạc Du không ngừng lẽo đẽo bên cạnh cô năn nỉ ỉ ôi.
Đầu cô sắp nổ tung rồi.
”Du Du, tớ nói rồi, tớ không có khả năng”
Nhạc Du dập chân đùng đùng, môi hồng bĩu ra, nước mắt lưng tròng:
”Cậu thật đáng ghét, cậu không xem tớ là bạn thân phải không?”
Cô chính là sợ nhất nước mắt của Nhạc Du, lắc đầu chán nản, bất đắc dĩ đồng ý:
”Được rồi, xem như tớ chịu thua cậu”
Lập tức khuôn mặt thanh tú của Nhạc Du sáng bừng lên rạng rỡ, khác hẳn khuôn mặt hoa hoa lệ lệ vừa rồi, chạy đến ôm cô chặt đến nỗi cô không thở được.
”Tiểu Phàm, tớ biết cậu không nỡ từ chối tớ mà”
Cô có chút buồn cười trước thái độ của Nhạc Du. Nhẹ nhàng gập cuốn tiểu thuyết đang đọc dang dở, cùng Nhạc Du đi đến phòng tập bóng.
Phòng tập bóng...
”A, Tích Phàm, Nhạc Du, các cậu đến rồi” vừa thấy cô cùng Nhạc Du, Dao Dao liền gọi lớn.
”Thế nào, đến giờ chưa?”
”Đến rồi các cậu mau vào sân đi, lần này chúng ta phải đánh một trận hay thắng đội 11A1 chảnh chọe kia” Dao Dao hừng hừng nhiệt huyết, kiên quyết nói.
Cô thở dài, muốn thắng không khó, đáng tiếc họ đã chọn nhầm người rồi, cô chính là tệ nhất các môn thể thao, trái ngược hoàn toàn với bạn tốt Nhạc Du.
”Tiểu Phàm, cậu còn thẩn thờ gì đó, trận đấu sắp bắt đầu rồi kìa” Nhạc Du tốt bụng nhắc nhở cô, lôi kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ.
Vừa bắt đầu trận đấu, đội 11A1 đã chiếm thế thượng phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-la-hoang-hau-that-sung/1593491/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.