Tôi ngẩn ngơ, ôi chao cái miệng nhỏ nhắn hồng nộn kia thật đẹp làm sao~
Vị mĩ nữ kia không nhanh không chậm nói:" Chuyện là thế giới tiểu thuyết của tôi... ah! Cô đang làm cái gì?"
Tôi nhảy thót lên, ôm chặt lấy vị mĩ nữ kia.
" A! Mỹ nữ xinh đẹp, xin hỏi cô là ai? Tên gì? Ở đâu? Mấy tuổi? Đã có bạn trai chưa?"
Tôi không kìm chế được hỏi một mạch, hình như mỹ nữ kia mặt có hơi đen thì phải?
Tôi không biết cái tính thấy mĩ nữ là tươm tướp tươm tướp này từ đâu mà ra, có lẽ... là do di truyền.
Như ba ba tôi chẳng hạn... có điều lão ba cứ bị ma ma đại nhân đánh suốt thôi.
Lão ba tôi rõ khổ!
Oh, quay lại vấn đề chính, tại sao body vị mĩ nữ này lại cứng đơ khi ôm thế này, đáng ra phải mềm mềm, mát mát như trong tưởng tượng của tôi mới đúng.
No no no, thả ra, ôm lại,... thả ra, ôm lại... vẫn như vậy!
Tôi mặt nhăn mày nhó nhìn lên, vị mỹ nữ mặt đen như mông nồi ( mĩ nữ, phải nói giảm nói tránh, tôi không thể nói đen như đít nồi được; khí chất dịu dàng, thanh tao của cổ chỉ hợp với cụm tù đen như mông nồi thôi): " Thả... thả ra, có chuyện gì từ từ nói. Đừng ôm chặt tôi như vậy."
Bỗng " bùm " một tiếng, đầu tôi nổ ong ong, đâu rồi, nó đâu rồi!?Trước mặt tôi sao lại là một tên đàn ông xấu xí, mắt chột, miệng trễ, râu dê, cằm nhọn đâu!
Vậy là nãy giờ hắn ăn đậu hũ miễn phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nu-phu-muon-song-an-nhan/191569/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.