Chương trước
Chương sau
.1. "VL, đứa nào đẩy bà đấy?"

Tôi vịn tường đứng dậy, mắt hoa cả lên, vừa định nhìn xem con đuỹ nào đụng phải tôi, liền phát hiện có một người đàn ông đứng bên cạnh -- mày kiếm mắt sáng, cao lớn thẳng tắp......

Mình có thể! ヽ(〃〃)

Ôi? Sao ánh mắt anh ta lại lạnh lùng như thế?

Không đúng, mình không phải đang ở chỗ tham quan sao?

Đây là đâu???

Trong lúc suy tư người đàn ông kia đột nhiên đến gần, nắm lấy cằm tôi, mặt mày sắc bén, biểu tình dữ tợn, "Tôi cảnh cáo cô một lần nữa, đừng có mà giở trò với Tiêm Tiêm!"

Tiên tiên*??? Quỷ quỷ???

*2 từ đồng âm

Khứa nào vậy?

Người đàn ông nheo đôi mắt, ánh mắt đột nhiên hung ác nham hiểm, dùng tông giọng trầm đến mức có thể chảy ra nước, gằn từng chữ một: "Tô Ninh, cô tốt nhất an phận một chút"

Tô Ninh? Tôi mẹ nó còn Kinh Đông* đâu?

*Tô Ninh (苏宁),Kinh Đông (京东) hay được gọi là Suning với JD, đây là 2 nhà bán lẻ lớn ở Trung Quốc cũng là đối thủ cạnh tranh của nhau.

Từ từ, cảnh tượng này......

Sao nó quen quá ta?

Người đàn ông thấy tôi không nói lời nào, cười lạnh, "Tô Ninh, cho dù cô có làm bộ làm tịch, Lãnh Diệp tôi cũng sẽ không yêu cô."

Lãnh Diệp!!!

Này mịa nó không phải tiểu thuyết tổng tài cẩu huyết tối hôm qua mình thức đêm đọc sao?!!

Thời buổi này, đi tham quan du lịch mà có thể dễ dàng xuyên qua, thế giới này không an toàn quá rồi đó.

Oaaa -- hàng sale 11-11 của mị, xổ số kiến thiết tối hôm qua của mị, mị còn chưa kịp bao nuôi anh trai nhỏ ở club Bạch Mã......Liền biến thành nữ chính truyện ngược???

QAQ

Lãnh Diệp thấy sắc mặt tôi tái nhợt, tưởng rằng bị lời nói của anh ta kích thích, rốt cuộc cũng buông chiếc cằm nhỏ của tôi ra, hừ lạnh một tiếng, đá đổ cái ghế bên cạnh, bỏ đi.

2. Tật xấu gì thế?

Tôi xoa cằm đứng lên, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, phát ra một tiếng thét chói tai, tựa như một con gà kêu gào bị giẫm phải.

Nhanh như chớp vọt tới trước gương, khi nhìn thấy "Tôi" trong gương -- dung nhan thanh lệ, eo nhỏ chân dài, mái tóc dài đen nhánh tỏa sáng, khóe miệng tôi thiếu chút nữa liền hếch lên trời.

Chậc chậc chậc, không hổ là nữ chính! Cái nhan sắc này, tôi còn muốn tự cưới mình.

Hắc hắc...... Hắc hắc......~(ω)~

Lại nhìn đến ngăn tủ trang sức, giầy phân nửa phòng, quần áo đầy phòng...... Tôi xém chút nữa biểu diễn tại chỗ một màn vui quá hóa buồn quay lưng đi về phương tây gặp ngài lão nhân gia Phật Tổ rồi.

Hít sâu, thở nhẹ, giữ tâm thanh tịnh cho lòng bình an, hô ~ ha ~ hô ~ hít vào ~ thở ra ~

Tôi, Tiêu Sa Điêu*, từ hôm nay, chính là phú bà đáng giá hàng trăm triệu!

*Tên nu9 纱彫 đồng âm với 沙雕 ý chỉ ngu ngốc =)))

3. Tôi thật là ngốc.

Tôi chỉ biết không có tiền làm người tôi khổ sở, nhưng tôi không biết có tiền mà vẫn cmn làm người ta khó xử như vậy.

Bạn nói xem tôi nên mua Taobao[1] hay là đầu tư vào Kinh Đông[2]?

Nếu không thì toàn bộ cho Kuaishou[3], tạo nên cơn địa chấn?

Tôi khổ quá mà, mấy cái công ty này biết tôi không có sức chống cự đối với tiểu thịt tươi, chuyên môn phái mấy soái ca trẻ tuổi canh giữ bên ngoài căn biệt thự 2000m2 của tôi.

Tuy rằng biệt thự của tôi có hoa có lá có nông trại, có tôm có cá còn có cả biển, đừng hỏi vì sao có biển mà hãy hỏi tôi đã từng yêu biển rộng chưa.

Nhưng tôi, Tiêu Sa Điêu, làm một người phụ nữ độc lập trong thế kỷ 21, liệu có thể nằm trong biệt thự ăn no chờ chết như con sâu gạo hèn mọn vậy sao?

Tôi chính là tự lập tự cường, trên thay bóng đèn dưới thông bồn cầu tay không đập chết tiểu cường, căn chính miêu hồng* là người kế thừa chủ nghĩa xã hội.

* Căn chính miêu hồng: chỉ những người xuất thân từ gia đình tốt, theo cách mạng. Từ dùng trong thời cách mạng văn hoá.

Được rồi, thật sự là nghe đồn có tiệm kem mới mở đầu phố.

- - Mùa hè nóng như thế này, từ trên xuống dưới biệt thự không có nổi một que kem nào, ông bạn nói thử xem, ông đây là muốn tôi nóng chết hay là muốn tôi chết vì nóng hay muốn tôi nóng rồi chết hả!

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Không cho ăn, bà đây tự mình mua!

Kết quả...... Vừa phần phật đi ra, bốn tiểu thịt tươi đã bao vây lấy tôi.

Σ(っ°Д °;)っ

Tôi nhìn gương mặt thanh tú trắng nõn của anh trai nhỏ bên trái, lại nhìn anh chàng công tử ngực nở cổ rộng làn da màu đồng bên phải, nhìn lướt qua mỹ nhân tóc dài cười tà mị với tôi phía sau, lại liếc mắt tới một anh mặc tây trang mặt lạnh cấm dục đằng trước.

Má ơi!

Chẳng lẽ điều ước cả đời của tôi có thể thành hiện thật vào hôm này sao?!!!

(*/ω\*)

Dưới ánh mắt cổ vũ của bốn anh,

Tôi nắm tay anh trai nhỏ bên trái, khoác tay anh công tử bên phải, cho bọn họ nắm tay.

Lại túm lấy tay anh tây trang cấm dục đằng trước, đáp ở trên eo mỹ nhân tóc dài phía sau.

Sau đó, trong ánh mắt phức ( cảm) tạp ( kích) của bốn anh, vẫy vẫy tay, lưu lại một bóng dáng tiêu sái.

Tôi không phải Lôi Phong từ Tháp Lôi Phong, tôi là thuyền trưởng đẩy cp, Tiêu Sa Điêu, là người phát ngôn Sa Điêu vì thiên hạ, cảm ơn.

4. Thật vất vả lắm mới làm cầu nối mai mối ghép đôi cho bốn anh trai nhỏ, tôi vội vàng đi đến tiệm kem ở đầu phố, định tự thưởng cho mình một cây kem siu to khổng lồ.

To như núi, ăn như hạm. Kem trong tay, tiểu Sa Điêu tôi có mặt.

Đang tự hỏi nên ăn từ khúc nào, đột nhiên từ nơi xa truyền đến một tiếng sắc nhọn chói tai có thể so với thần khúc Thấp Thỏm chọc thụng màng nhĩ chị em,

Bịch, que kem rớt xuống đất (д)

Sau đó, một cô gái váy trắng mũi xinh môi anh đào xuất hiện trong tầm mắt của tôi.

Cắn môi, lê từng bước nhỏ về phía tôi, lã chã mếu máo khóc nói: "Hai ơi~"

Tôi nhìn thi thể của que kem đã không còn trên mặt đất, rồi lại nhìn cô gái đằng trước trên mặt viết đầy chữ "Bé yếu đuối lắm."

(▼ヘ▼#)

"Hai ơi, người ta thật tình thích anh Diệp, từ nhỏ đến lớn cái gì em cũng đều nhường cho chị, chỉ lần này, chị đừng cướp anh Diệp được không? Cầu xin Hai đó."

Em gái này, bổn cung hình như mới là chính thất mà......

Dưới ánh mắt đằng đằng sát khí của tôi, cô gái chậm rãi đặt tay lên bụng, cắn môi lại mong manh yếu đuối nhìn tôi.

(* ̄rǒ ̄)

Tôi nhớ ra rồi, trong nguyên tác nguyên chủ biết em gái mình là Tô Tiêm mang thai con Lãnh Diệp mới đau lòng mà đồng ý ly hôn.

Nhưng đứa nhỏ này đcm căn bản không phải con Lãnh Diệp!

o(*≧▽≦)ツ⊥⊥⊥⊥

"Chị, chị cười cái gì?"

"Cười cô cũng thật mẹ nó không biết xấu hổ, à không, cười cô to gan lớn mật."

Tô Tiêm sắc mặt trắng nhợt, trong mắt hiện lên vẻ oán hận.

Nước mắt lưng tròng, cô ta sợ hãi liếc nhìn tôi một cái, thanh âm nghẹn ngào, "Chị, chị muốn đánh muốn chửi em thì cứ việc, trẻ, trẻ con vô tội mà."

Nhìn kìa, kỹ thuật diễn này, cô không đi đánh bại đại bảo bối giành giải thưởng lớn thì đúng là một tổn thất của giới giải trí.

Tôi thầm trợn mắt. Bỗng nhiên thấy Tô Tiêm mỉm cười với tôi.

(ˇˇ)

Ngay sau đó cô ta hét lên một tiếng, đột ngột lao về phía tôi, té nhào ngay trước mặt, tôi thấy môi cô ta mấp máy, không tiếng động nói, "Cô xong đời rồi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.