Hiện tại lúc nào Lý Hà Hoa cũng có thể thấy Trương Thiết Sơn, chưa kể hắn vẫn luôn xuất hiện kịp thời lúc nàng cần.
Nhiều ngày như vậy nàng đều cố tình xem nhẹ hắn không để ý hắn, vốn tưởng rằng mấy ngày là có thể làm hắn hết hy vọng, nhưng không nghĩ tới hắn vẫn như cũ mỗi ngày đều xuất hiện trước mặt nàng không chịu từ bỏ.
Không để ý tới hắn đối với hắn căn bản vô dụng, Lý Hà Hoa không thể không đối mặt với hắn.
Sau khi thu quán, Lý Hà Hoa để Trương Thiết Sơn vào sân.
"Trương Thiết Sơn, hôm nay cảm ơn ngươi giúp ta."
Trương Thiết Sơn không nói lời nào, biết Lý Hà Hoa còn chưa nói hết liền chờ nàng tiếp tục.
Lý Hà Hoa mím môi, nói: "Trương Thiết Sơn, ta với ngươi thật sự không có khả năng, về sau ngươi đừng tới nữa được không?" Nàng không biết cứ tiếp tục mắc nợ ân tình của hắn thì phải làm sao bây giờ.
Trương Thiết Sơn lẳng lặng nhìn nàng thật lâu mới lên tiếng: "Nàng nói một mình nàng có thể sống tốt nhưng sự thật thì sao? Nàng cho rằng một nữ tử như nàng sống trên đời này có thể trải qua yên ổn sao? Không có nam nhân bảo hộ nàng,
nàng nơi nào cũng khó đi. Lấy việc hôm nay mà nói, bọn họ thấy nàng một nữ tử nhu nhược đơn độc chống đỡ sạp này, cho nên mới dám cùng nàng náo loạn. Nếu có nam nhân ở đó bọn họ tuyệt đối không dám dễ dàng gây chuyện như vậy, đây chỉ là một lần, còn về sau thì sao. Về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/541454/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.