Như hôm qua bà chủ mang đến một rổ thức ăn, tối đó đã bị chất nhi nhà mình xử tý hơn phân nửa, ăn đến no căng mà còn luyến tiếc không ngừng, trước kia hắn chưa từng thấy Cẩm Chiêu ăn cơm ngon như vậy.
Nghĩ đến đây, cuối cùng Cố Chi Cẩn vẫn chấp nhận, trong lòng nghĩ về sau phải đối với Thư Lâm càng chu đáo cẩn thận hơn, thương hắn như chất nhi ruột của mình, làm vậy cũng coi như báo đáp bà chủ.
Cùng Lý Hà Hoa nói xong, Cố Chi Cẩn muốn mang Thư Lâm vào học quán, đang muốn đến dắt tay đứa nhỏ thì Thư Lâm tập tức bổ nhào vào trên người Lý Hà Hoa, ôm đùi nàng, mặt nhỏ cọ cọ giống như mèo con làm nũng, rõ ràng và không muốn đi vào một mình.
Lý Hà Hoa cười cười xin lỗi Cố Chi Cẩn, đem tiểu hài tử đang làm nũng ôm vào lòng, hôn hôn mặt hắn nhẹ giọng dỗ: "Thư Lâm, đã quên nương nói gì với con rồi sao? Con tới đây là vì cùng phu tử học vẽ tranh, về sau mỗi ngày đều phải vẽ tranh mang về cho nương xem, không vào là không thể vẽ tranh cho nương, cho nên con phải ngoan ngoãn nha, chờ con học xong nương sẽ tới đón con được không?"
Hiện tại Thư Lâm giống như hài tử đi nhà trẻ, rõ ràng ở nhà đã nói rồi, nhưng mà lúc thấy phụ mẫu đi vẫn nhịn không được mà nháo, chỉ là Thư Lâm không khóc nháo chỉ biết ôm cổ nàng mà cọ không ngừng.
Sau khi nàng nhẹ giọng dỗ dành, cuối cùng nhóc con vẫn ngoan ngoãn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/541396/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.