Lý Hà Hoa khó hiểu hỏi tại: "Ngươi làm gì vậy?"
Trương Thiết Sơn nói: "Thư Lâm phải đi đọc sách, đây là phí nhập học của hắn, ngươi cầm đi."
Lý Hà Hoa vội xua tay: "Không cần không cần, ta có tiền rồi, ta sẽ đóng phí nhập học cho hắn."
Trương Thiết Sơn lại không để ý tới lời của nàng, vẫn đưa tay ra như cũ, chân thật đáng tin mà nói: "Cầm lấy!"
Lý Hà Hoa thấy hắn bày ra bộ dáng nàng không lấy không được, sau một lúc rối rắm ở trong lòng, cuối cùng duỗi tay nhận lấy.
Nam nhân cổ đại hẳn đều là chủ nghĩa đại nam tử cực cường, cho rằng nuôi sống gia đình là việc của nam nhân, ngượng ngùng dùng tiền nữ nhân, cho nên Trương Thiết Sơn mới đưa nàng tiền, nếu nàng không nhận có phải sẽ tổn thương mặt mũi đại nam nhân của hắn không?
Vậy nàng liền nhận đi, dù sao tiền này cũng dùng toàn bộ trên người tiểu hài tử, nàng sẽ không dùng tiền của hắn.
Thấy Lý Hà Hoa nhận, Tương Thiết Sơn vừa lòng nói: "Ta đi đây."
Thấy hắn xoay người đi, Lý Hà Hoa vội vàng gọi hắn tại: "Này này, ngươi để quên đồ, chưa lấy con mồi!" Nói rồi chỉ tay về phía con mồi trên xe đẩy.
Trương Thiết Sơn vẫn không dừng lại, chỉ ném lại một câu rồi đi thẳng một mạch: "Con mồi kia là mang cho Thư Lâm ăn."
Nói xong liền đi luôn.
Lý Hà Hoa ngây ngốc đứng nhìn bóng lung của đối phương, một con thỏ lớn cùng một con gà rừng lớn, Thư Lâm có thể ăn hết sao?
Đừng nói toàn bộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/541389/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.