Đúng lúc này một bóng dáng quen thuộc chậm rãi đi đến gần quán, Là Cố phu tử.
Lý Hà Hoa cười tiếp đón hắn: "Có phu tử tới ăn cơm sao?"
Cố Chi Cẩn cười gật đầu: "Đúng vậy, vừa rồi từ rất xa ta đã nghe được mùi thơm của quán ngươi, bị mùi thơm dụ hoặc không tự chủ được nên đến."
Lý Hà Hoa được Cố Chi Cẩn khen đến vui vẻ, nói: "Vậy Cố phu thử cần phải hảo hảo nếm thử, nhanh ngồi đi, nhìn xem ngài muốn ăn món gì."
Cố Chi Cẩn đúng là từ rất xa đã bị mùi hương hấp dẫn, con sâu thèm ăn trong bụng cũng bị câu ra rồi, nghe vậy cẩn thận nhìn thực đơn nói: "Vậy bà chủ, ngươi cho ta một phần mì xào thịt bò đi, sau đó tại làm cho ta một chén sủi cảo nhân thịt, ta sẽ mang về để cho hài tử trong nhà ăn."
Lý Hà Hoa cười gật đầu: "Được rồi, không vấn đề, ngài ngồi xuống trước đi, ta tập tức làm xong ngay."
Lý Hà Hoa một bên vừa cho mỡ vào nồi đảo, một bên cùng vật nhỏ bên chân trò chuyện: "Bảo bối, con có đói bụng không? Cũng đã đến lúc ăn cơm rồi, con xem những thúc thúc bá bá đều ăn cơm, con cũng nên ăn cơm nhé, nương làm cơm cho con rồi con ngồi đây ăn được không?"
Thư Lâm từ buổi sáng bày quán tới giờ vẫn luôn dính bên chân nàng, kêu hắn lên bàn ngồi nghỉ ngơi cũng không chịu, luôn nắm lấy ống quần nàng nhìn nàng nấu cơm, cũng không biết hắn lấy đâu ra kiên nhẫn lớn như thế, nhìn nàng nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/541379/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.