Lý Hà Hoa chống lại ánh mắt của đối phương, khẽ nuốt nước miếng, căng da đầu tiếp tục nói: “Thiết Sơn, ngươi tin tưởng ta đi, nếu ta nói dối sẽ chết không tử tế.
Ngươi khoan dung cho ta hai tháng được không? Ta là một phụ nhân bị hưu, trên người không có tiền dù sao cũng phải nghĩ cách kiếm một ít tiền để sinh sống chứ, ngươi cho ta thời gian hai tháng để kiếm ít tiền được không?”Trương Thiết Sơn nhìn bộ dạng khẩn cầu của nữ nhân trước mặt, trong lòng một chút cũng không có đồng tình, ngược lại càng thêm chán ghét.Tiền? Kiếm tiền sinh tồn? Ha hả, thật buồn cười.
Tiền mấy năm nay hắn gửi về đều bị nữ nhân này nuốt làm của riêng, một phân tiền đều không có cho người nhà hắn, hiện tại nàng lại dám nói với hắn là mình không có tiền? Hắn đã quá thiện tâm khi không bắt nàng trả về số tiền đó, hiện tại nàng ta thế mà lại nói mình không có tiền ư?Trương Thiết Sơn nhớ tới sau khi mình trở về nhìn bộ dạng người trong nhà, tức giận trong lòng không dập tắt được, thực hận không thể lặp tức chấm dứt với nữ nhân này, muốn hắn lại thấy nữ nhân này thêm hai tháng, xin lỗi hắn không làm được.Trương Thiết Sơn đứng lên, không muốn nghe lời vô nghĩa của nữ nhân này mà đi thẳng ra ngoài: “Hưu thư ta đã viết, dù ngươi nguyện ý hay không thì cũng đã không phải là thê tử của ta, lập tức thu dọn đồ đạc rời khỏi nhà ta ngay, trước khi ta trở về mà ngươi còn chưa đi thì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/265007/chuong-13.html