Lời này làm thần sắc giữa chân mày của phụ nhân giơ lên, đắc ý mà liếc Lý Hà Hoa một cái.
Đối với Trương Thiết Sơn thì nói lời thấm thía: “Ngươi là do thẩm nhìn lớn lên, chả lẽ thẩm còn muốn tiền của ngươi sao, chỉ là không phải thẩm nói chứ nữ nhân này thật sự không được, ngươi nhanh hưu nàng đi, bằng không còn không biết liên lụy ngươi thành dạng gì đâu, yêu tinh hại người như vậy không thể lưu lại được.”Trương Thiết Sơn không đáp lời phụ nhân mà chỉ nói: “Thẩm, nên bồi thường vẫn phải bồi thường, người xem, 50 văn tiền có được không?” Nói xong liền móc ra 50 văn tiền đưa cho phụ nhân.Phụ nhân nhìn tiền đưa trước mặt có chút do dự, nhưng mà Ngô Đại Trụ ở một bên lại một tay đem tiền đẩy trở về: “Thiết Sơn, chúng ta đều lớn lên cùng nhau, làm sao nhà chúng ta có thể lấy tiền của ngươi, chúng ta chỉ muốn nàng nhận lỗi, nữ nhân của nhà ngươi quả thật rất quá đáng.
Tiền này ngươi lấy về đi, nếu đưa tiền chính là không nhận ta là huynh đệ.”Thấy Ngô Đại Trụ nhất định không nhận, Trương Thiết Sơn cũng không tiện tiếp tục lôi kéo, cuối cùng lấy tiền trở về.
Đồng thời ánh mắt sắc bén nhìn về phía Lý Hà Hoa, âm thanh vừa trầm vừa lãnh nói: “Còn không mau nói xin lỗi thẩm đi!”Lý Hà Hoa vốn dĩ có ấn tượng tốt với Trương Thiết Sơn, nhưng vì một câu này mà thiện cảm nhanh chóng giảm xuống.
Nam nhân này không phải trượng phu của nguyên chủ sao, sao cái gì cũng chưa hỏi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/265004/chuong-10.html