Hạ Tịnh Đình cùng Hạ Tử Huyên đi về nhà, khi nàng vừa bước vào cửa thì một bóng dáng nho nhỏ chạy đến ôm lấy chân nàng.
"Cô mẫu, người về rồi." Tiểu Điệp ôm lấy chân Hạ Tịnh Đình ngẩng đầu nói.
"Tiểu Điệp sao vậy? Ai chọc cho Tiểu Điệp nhà ta không vui sao?" Hạ Tịnh Đình cúi người xuống bế đứa nhỏ lên cười hỏi.
Tiểu Điệp lắc lắc đầu nhỏ nhưng nước mắt thì cứ chực rơi ra. Hạ Tịnh Đình thấy khó hiểu đứa nhỏ Tiểu Điệp này rất hoạt bát lại ít khi khóc, hôm nay tại sao lạ vậy chứ.
"Tiểu Điệp, nói cho cô mẫu nghe ai bắt nạt con?" Hạ Tịnh Đình không cười nữa mà nghiêm mặt hỏi, nàng nhìn ra Tiểu Điệp hôm nay rất lạ chắc chắn có chuyện gì đó.
Hạ Tiểu Điệp nhìn cô mẫu của bé nghiêm mặt thì bao nhiêu uỷ khuất đều tuôn ra. Hạ Tiểu Điệp ôm lấy cổ Hạ Tịnh Đình khóc oà lên. Hạ Tịnh Đình để cho con bé khóc, nàng bế Tiểu Điệp đi về phòng. Vào phòng rồi nàng mới để Tiểu Điệp ngồi xuống ghế sau đó lấy khăn giúp bé lau mặt.
"Cô mẫu, có phải do con không ngoan nên nương mới ngủ hoài không chịu dậy?" Hạ Tiểu Điệp ngắt quãng câu nói.
"Là ai nói chứ? Tiểu Điệp rất ngoan mà." Hạ Tịnh Đình ôm lấy Tiểu Điệp vỗ nhẹ vào lưng bé trấn an.
"Hôm nay khi đến nội học viện, phu tử có dạy câu nữ tử không tài mới là đức. Con mới hỏi phu tử nếu vậy thì tại sao nữ tử như thái hậu, hoàng hậu đều phải có tài đức học rộng hiểu nhiều."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-nu-dau-hao-mon/531508/chuong-28-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.