Mộc Tuấn Phong tỉnh lại thì đã là buổi sáng. Hắn động đậy một chút thì trên vai đau đến hắn phải nhe răng nhưng Mộc Tuấn Phong cố ngồi dậy nhìn xung quanh. Đây là một gian phòng nhỏ bày trí khá đơn giản chỉ có một kệ sách, một cái bàn và vài đồ dùng tứ bảo. Mộc Tuấn Phong đang quan sát thì cửa mở ra. Một nam nhân đi vào, theo sau người đó là một tiểu cô nương khoảng sáu bảy tuổi, trên tay nam nhân đó cầm một chén thuốc và mấy lọ nhỏ không biết đựng gì.
"Tiểu công tử, ngươi tỉnh rồi à." Lưu Minh nhìn thấy Mộc Tuấn Phong đang dựa vào đầu giường thì hỏi, vừa hỏi y vừa đi đến bên cạnh để thay thuốc cho Mộc Tuấn Phong.
"Ngài là?" Mộc Tuấn Phong nhìn Lưu Minh hỏi.
"Ta là đại phu, ngươi bị thương được đưa đến chỗ ta. " Lưu Minh trả lời rồi bắt đầu thay thuốc cho Mộc Tuấn Phong.
Mộc Tuấn Phong im lặng nhìn Lưu Minh giúp hắn thay thuốc.
"Được rồi, bây giờ cậu rửa mặt rồi uống thuốc xong thì ăn ít cháo nóng. " Lưu Minh dặn dò lại rồi đi ra, hôm nay y phải lên núi hái thêm ít thuốc nên phải tranh thủ đi sớm.
Mộc Tuấn Phong gật đầu nói cảm ơn.
Lưu Minh đi rồi thì tiểu cô nương đi sau y lúc nãy mới đưa cho Mộc Tuấn Phong một lọ nhỏ có chứa thứ gì đó đen sì, một cành liễu nhỏ và một chậu nước. Mộc Tuấn Phong nhìn những thứ đó rồi nhìn tiểu cô nương kia khó hiểu.
Hạ Tịnh Đình thấy tên nhóc kia nhận đồ rồi nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-nu-dau-hao-mon/531491/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.