Hạ Tử Hiên thấy khuôn mặt của Mộc Tuấn Phong đỏ lên thì thấy có gì đó không đúng, cậu bỏ que củi trong tay xuống đi đến gần Mộc Tuấn Phong. Hạ Lan Nhã thấy Hạ Tử Hiên đi qua thì cũng nhìn đến chỗ Mộc Tuấn Phong. Hạ Tử Hiên đưa tay sờ trán Mộc Tuấn Phong thì thấy rất nóng, cậu nhanh tay tìm kiếm vết thương trên người đứa trẻ này, vạch áo trên vai của Mộc Tuấn Phong thì khiến Hạ Tử Hiên hít vào một hơi. Trên vai Mộc Tuấn Phong một vết thương sâu đến tận xương bên trong, chảy rất nhiều máu, máu thịt đều lẫn lộn. Hạ Tử Hiên lục lọi tay nải của mình tìm thuốc trị thương mà Hạ Tịnh Đình đã chuẩn bị cho cậu trước đó tạm thời rắc lên vết thương cho Mộc Tuấn Phong. Nhưng thấy tình trạng của Mộc Tuấn Phong không khả quan lắm nên Tử Hiên quyết định trở về nhà một chuyến.
Hạ Tử Hiên chạy một mạch về nhà, lúc này đã tối rồi nên trong nhà chỉ có một phòng nhỏ sáng đèn. Hạ Tử Hiên nhẹ chân đi đến bên cửa sổ đưa tay gõ.
Hạ Tịnh Đình đang ngửi dược liệu thì nghe tiếng gõ cửa, nàng rón rén đi ra, áp tai vào cửa nhỏ giọng hỏi: " Ai vậy?"
" Là huynh đây!"
"Nhị ca, sao huynh không đi vào bằng cửa chính?" Vừa nói nàng vừa mở cửa sổ.
"Huynh có việc cần muội giúp, nhanh chóng lấy thuốc trị thương đi với huynh."
Hạ Tịnh Đình sau khi nhìn nhị ca mình một thân y phục có dính máu nhưng không có rách hay vết thương nên cũng yên tâm, nàng nhanh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-nu-dau-hao-mon/531488/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.