Hạ Lan Nhã mang một bụng tức giận đi lại trên phố, khuôn mặt hắn bây giờ đã đen thui khiến cho A Toàn cũng không dám tùy tiện lên tiếng. Đến một ngã rẽ Hạ Lan Nhã thấy có rất nhiều người tụ tập, một lần nữa nổi lên sự hiếu kỳ hắn cũng đến xem náo nhiệt.
Mộc Tâm Bình một tay bẻ ngoặc cánh tay một nam nhân, chân nhanh chóng đạp vào bụng tên còn lại khiến hắn ôm bụng nằm dưới đất lăn lộn.
"Hai tên chết tiệt nhà ngươi, đồ của bản tiểu... à... tiểu gia ta cũng dám trộm,lần này không đưa hai ngươi lên huyện nha ta không phải họ Mộc " Mộc Tâm Bình vừa mắng vừa nhìn về phía trước, hai bổ khoái của huyện nha cũng đã tới nhanh chóng trói gô hai tên trộm đưa đi.
A Đào không biết từ đâu chui ra đứng cạnh tiểu thư nhà mình luôn miệng khen ngợi, đổi lại là ánhmắt khinh bỉ của Mộc Tâm Bình:" A Đào! Lúc nãy khi ta ra tay ngươi trốn ở đâu vậy hả?"
"Ách, tiểu... thiếu gia, người ta sợ vướng tay ngườ nên mới tránh mặt, không phải là không có nghĩ khí nha!" Tiểu Đào cười hì hì lấy lòng.
" Tạm tha cho ngươi, không còn sớm nữa, về thôi. Nghe nương nói hôm nay có vị biểu ca đến chơi, không nên vắng mặt!" Mộc Tâm Bình nhìn sắc trời rồi mới từ từ đi về nhà.
Hạ Lan Nhã đứng lẫn trong đám người, bây giờ họ đã giải tán rồi hắn vẫn đứng đó.
" A Toàn! Ngươi vừa nghe tiểu tử đó nói gì không?" Hạ Lan Nhã sờ sờ cằm quay sang hỏi A Toàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nong-nu-dau-hao-mon/531481/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.