Beta: Rya
Góc tường của người quen đương nhiên không tiện đào tùy tiện, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lâm Sở Trì không có ý định làm đầu bếp riêng, nếu như cô bằng lòng thì với tay nghề của cô, Ngô Sáng Hữu cảm thấy mình chỉ có thể nói tiếng xin lỗi với chú Cố.
Dù sao hai người cũng là người trưởng thành, cũng không thể ăn mãi ở nhà bếp, nếm vài miếng rồi kiềm chế thu tay lại.
“Chúng ta vẫn nên ra ngoài trước đi.” Ngô Sáng Hữu cảm thấy chờ ở nhà bếp thực sự quá thử thách sự tự chủ của mình, quay qua nói với Cố Hoài Dục.
Cố Hoài Dục khẽ gật đầu, đi ra phòng khách ngồi nói chuyện với anh ta.
Đợi đến khi bữa tiệc cả chuẩn bị xong, toàn bộ nhà bếp đều nồng nặc mùi đồ biển. Trong quá trình nấu ăn, Lâm Sở Trì đã trao đổi không ít kinh nghiệm với hai người Cao, Hoàng.
Nhóm ba người, tất có người hơn. Tay nghề của hai người Cao, Hoàng không bằng Lâm Sở Trì, nhưng bọn họ cũng có chỗ am hiểu, hơn nữa đều có ý nghĩ của mình đối với mỗi món ăn, ngược lại Lâm Sở Trì cũng học được ít thứ từ trên người bọn họ.
Còn hai người Cao, Hoàng, qua giao lưu hai bên, phát hiện cô không chỉ có kỹ năng dùng dao, giỏi khống chế độ lửa, còn có năng lực ước lượng gia vị tuyệt vời, bọn họ thực sự càng ngày càng khâm phục.
Nói không quá, nếu như bọn họ trẻ lại mười mấy tuổi, đối mặt với yêu nghiệt giới đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nhan-thau-mot-cua-so-o-nha-an/3441164/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.