Beta: Rya
Không thể trả đồ lại, có điều thấy cô ấy vui tươi thoải mái, Lâm Sở Trì cảm thấy quả nhiên cô vẫn thích nhìn người khác cười hơn khóc.
Lúc cô đi qua cho mèo ăn, bọn nhóc có vẻ rất tò mò với túi đựng đồ ăn vặt trong tay cô.
“Các em không thể ăn những thứ này.”
Lâm Sở Trì ôm túi đựng đồ ăn vặt vào trong ngực, lấy ra cá khô làm riêng chia cho chúng nó.
Sau khi có cá khô nhỏ, đám mèo lập tức thu móng vuốt cố gắng lục túi về, chuyên tâm ăn cá.
Bọn nhóc cũng không ăn không, chờ khi cô về nhà còn làm bảo vệ cả đoạn đường, mãi đến tận khi đưa cô đến dưới lầu mới tản ra.
Lâm Sở Trì dùng chìa khóa mở cửa, vừa mới vào nhà đặt đồ xuống thì điện thoại di động vang lên.
Người gọi điện thoại tới là mẹ Lâm, bà quan tâm con gái một hồi mới nói về tình hình ở nhà của vợ chồng bọn họ.
“Mẹ với cha con cha ở nhà mọi chuyện đều tốt, con ở trường học cũng phải chăm sóc tốt cho bản thân, có chuyện gì không?”
Gọi điện gần nửa tiếng mới tắt, Lâm Sở Trì nhìn điện thoại di động ngẫm lại mình một lúc, cảm thấy bây giờ cô cũng là người có cha mẹ, rảnh rỗi vẫn phải chủ động gọi điện thoại quan tâm.
Cô ghi nhớ chuyện này ở trong lòng, lúc này cô mới thu dọn đồ đạc sau đó đi rửa mặt.
So với bọn sinh viên xấp xỉ tuổi cô, cuộc sống của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nhan-thau-mot-cua-so-o-nha-an/3441148/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.