Edit: Thanh Thạch
Mấy người nói chuyện trong chốc lát, chạng vạng, Lê Húc đi học về.
Lâm Dĩ Hiên nhìn đông nhìn tây: “Hi Nhi đâu?”
Lê Húc cười khổ: “Nó vào cung rồi ạ.”
Lâm Dĩ Hiên hừ nhẹ một tiếng: “Dọn cơm đi.” Nhi tử này càng ngày càng lêu lổng.
Lê Diệu Nam nhíu mày, xú tiểu tử này lại ngứa da.
Trong mắt Lê Húc toát ra bất đắc dĩ, hai hỗn thế ma vương kia từ khi Thập nhị hoàng tử đăng cơ càng ngày càng vô pháp vô thiên, cố tình Hoàng Thượng còn cực kỳ dung túng, thật sự là không có cách nào chắm sóc dạy dỗ.
“Đại ca uống trà.” Lê Thần ngọt ngọt nói.
Lê Húc mỉm cười, nhận ly trà, tâm linh trong nháy mắt được chữa khỏi, vẫn là tiểu đệ hắn ngoan nhất.
Dùng xong cơm, Lê Diệu Nam kiểm tra công khóa của nhi tử, Lâm Dĩ Hiên ôm Lê Thần dạy nó cách xử sự.
Cuộc sống ở biệt viện thật nhàn nhã. Qua mấy ngày, Lê Húc đột nhiên phát hiện một vấn đề thật nghiêm trọng.
Gần đây mọi việc của hắn đều không thuận lợi, lâu lâu lại gặp mấy chuyện sốt ruột. Cưỡi ngựa trên đường thì đâm phải người, rõ ràng hắn đi cực kỳ cẩn thận.
Muốn đi miếu cúng bái thì gặp mấy thiên kim gặp chuyện, hơn nữa không chỉ một hai người.
Loại tình huống này, cứu? Hay là không cứu?
Đương nhiên, chuyện tốt cũng có.
Đi trên đường ngẫu nhiên ngẩng đầu, hắn sẽ thấy một tiểu thư xinh đẹp che nửa mặt ngồi ở trà lâu.
Hoặc là, một cỗ kiệu đi ngang qua, bức màn đột nhiên xốc lên, lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/1576885/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.